NHỮNG GIẤC MƠ Ở HIỆU SÁCH MORISAKI - Trang 100

“Tôi cho rằng anh Wada là người rất tốt.”
Tôi nói để khích lệ Wada. Nếu nói ra được lời lẽ hay ho hơn thì

tốt song ngay tức khắc tôi không nghĩ ra nổi. Nhưng câu ấy là tôi thật
lòng. Wada là người cực kỳ tốt.

“Cảm ơn cô. Đúng thế, tôi là người tốt mà. Điều đó không sai.

Song ‘anh là người tốt, nhưng chẳng thú vị chút nào’, cô ấy nói thế
đấy.” Wada nói rồi cười khẽ.

“Nói thế chẳng phải hơi nặng lời sao,” tôi cảm thấy hơi bực mình

với bạn gái của anh ta. Dường như cô ấy chẳng hiểu gì về những điểm
tốt của anh ấy cả.

“Không, bản thân tôi cũng thấy thế mà. Tôi còn cảm thấy bị cô ấy

nói trúng tim đen nữa cơ. Mà dừng chủ đề nhàm chán này lại thôi.”

Nói đoạn anh ta hỏi dạo này cô thế nào, muốn chuyển chủ đề

sang phía tôi. Song tôi trong lòng đau khổ chẳng nói năng cho mạch
lạc được.

“Xin lỗi anh, sáng mai tôi phải đi làm sớm nên xin phép.”
Sau khi tiếp tục cuộc trò chuyện nhạt nhẽo thêm một lúc, tôi nói

rồi đứng dậy.

“À, vậy ạ.” Wada nói với vẻ mặt có chút đờ đẫn.
“Ơ kìa, Takako, đã về đấy à?”
Ngay khi tôi đang định bước ra khỏi cửa thì bị ông chủ gọi giật

lại.

“Vâng.”
Tôi chỉ đáp lại như vậy rồi bước ra ngoài.
Chao ôi, có khi nào ông chủ đã nhìn ra được tâm trạng u ám của

tôi không nhỉ. Mà giờ tôi cũng chẳng muốn quay lại đó nữa.

Vừa đi bộ tôi càng lúc càng buồn bã, thở dài chừng ba mươi lần.
Khi tôi nhận ra đã để quên quyển sách đọc dở trên mặt bàn là lúc

đang trên tàu điện trở về nhà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.