NHỮNG GIẤC MƠ Ở HIỆU SÁCH MORISAKI - Trang 40

Nếu đi bộ mệt, tôi sẽ nghỉ chân một lát trong quán cà phê.
Cà phê ấm là sự lựa chọn hoàn hảo khi trời se lạnh. Một tách cà

phê sau khi đi dạo làm tôi khoan khoái từ trong ra ngoài.

Tôi đã trải qua những ngày đậm sắc thu như thế.

Không thể phủ nhận thời gian biểu mới đã giúp tâm trạng tôi khá

lên hẳn. Cảm giác như những nút thắt bấy lâu trong lòng tôi đã nhẹ
nhàng tự tháo gỡ.

Tương ứng, số người tôi quen trong khu phố cũng nhiều hơn. Tôi

trở nên khá thân thiết với ông chủ và nhân viên quán cà phê Subouru
nay đã thường lui tới. Tomo và tôi đã thành đôi bạn tri kỷ.

Tomo đang học năm đầu cao học ngành Quốc văn, tới làm thêm ở

Subouru vào thời gian rảnh. Đôi khi cô cũng là khách của hiệu sách
Morisaki. Tomo kém tôi hai tuổi. Bình thường trông cô có vẻ ngoan
ngoãn và điềm đạm. Nhưng đằng sau vẻ bề ngoài ấy là những xúc cảm
mạnh mẽ giấu tận sâu trong tim. Đặc biệt, vì là sinh viên Quốc văn,
tình yêu Tomo dành cho các nhà văn thật phi thường. Tôi rất thích tính
cách phong phú của cô ấy.

Hồi đó, dù chẳng có việc gì nhưng Tomo vẫn hay ghé vào hiệu

sách trên đường đi làm thêm về. Hai chúng tôi cùng nhau uống trà trên
tầng hai có sách vây kín.

“Ôi, chỗ này cứ như trong mơ ấy nhỉ.”
Lần đầu tới phòng tôi Tomo đã nói vậy với khuôn mặt sáng bừng.
“Hả, vậy sao? Nhưng mà chật thật đấy. Chỉ có mỗi một bếp ga.”
Xét mặt tiện nghi thì căn phòng này chẳng có gì đáng khen nên

tôi thẳng thắn nêu ý kiến.

“Thế chẳng phải rất hay sao?” Tomo làm mặt không hiểu. “Bỏ

hết những vật không cần thiết, vươn tay ra là đã chạm vào sách rồi.
Tuyệt đấy chứ?”

“Thế à...”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.