NHỮNG GIẤC MƠ Ở HIỆU SÁCH MORISAKI - Trang 58

đấy. Lẻo khoẻo như cậu Satoru, đừng nói tới chuyện đấm cho một
trăm cái, có khi lại bị đấm cho mười nghìn cái ấy chứ.”

“Chuyện... chuyện đó cậu không sợ.”
Tuy nói thế nhưng bộ dạng cậu đã có vẻ muốn thối lui.
“Xem cậu kìa. Thôi uống tiếp nào, không cần cố quá đâu ạ.”
Tôi cố tìm cách xoa dịu tình hình, cười cầu tài nói.
“Đừng chạy trốn, Takako.” Cậu xoay người về phía tôi, nói bằng

giọng nghiêm trang đến đáng sợ. “Cậu luôn ở bên cháu. Vậy nên đừng
chạy trốn.”

Cậu đăm đăm nhìn tôi bằng ánh mắt chắc nịch. Mất vài giây, tôi

và cậu cứ nhìn nhau như vậy.

Đúng, nếu trốn chạy vào lúc này thì thật hèn. Vậy hóa ra bản thân

chẳng thay đổi tí nào. Rõ ràng là như thế.

Tôi cắn chặt môi.
“Cháu hiểu rồi. Đi thôi cậu!”
Cậu gật mạnh.

Sau bốn mươi phút đi taxi, khi chúng tôi đến trước khu chung cư nơi
Hideaki đang sống, mưa cũng bắt đầu nặng hạt. Không mang theo ô
nên cả hai ướt sũng, tôi và cậu chạy đến lối vào.

“Chỗ này hả?”
Cậu dừng lại trước cánh cửa gắn biển số 204.
“Đúng rồi ạ.”
Tôi lần lục lại ký ức cũ rồi gật đầu.
Ngẫm lại thì trong thời gian còn hẹn hò tôi mới tới đây hai lần.

Gặp nhau tại nhà riêng luôn luôn là ở phòng tôi. Tới tận bây giờ mới
nhận thấy chuyện đó kỳ lạ, có lẽ tôi bị trì độn thật.

Cậu để mặc tóc nhỏ nước tong tong, ấn chuông không chút do

dự. Tôi vừa lạnh vừa hồi hộp, run lập cập từ trong ra ngoài. Còn cả
buồn nôn. Mới lúc nãy tôi còn hùng hổ nói “Cháu hiểu rồi”, nhưng giờ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.