NHỮNG KẺ ĐIÊN RỒ PHẢI CHẾT - Trang 277

trẻ giúp cho cảm tính của mình phong phú hơn. Trẻ con dạy cho ta cách
nhìn đời bằng đôi mắt luôn ngạc nhiên. Đó chẳng là một trong những động
lực khởi nguồn cảm hứng sáng tạo nơi người nghệ sĩ hay sao?
Và Vallie cũng đôi khi làm tôi ngạc nhiên. Càng ngày càng trở nên ngoan
đạo hơn và bảo thủ hơn. Nàng chẳng còn là cô thanh nữ lãng tử ở
Greenwich Village thuở nào với mơ ước trở thành một nhà văn. Đã trở
thành một người mẹ hiền vợ đảm toàn hảo, một nội tướng lý tưởng cho một
nhà văn cần tập trung mọi năng lực tinh thần cho sđng tác.
Tôi quá hạnh phúc với Vallie. Lúc đó tôi không hình dung rằng hạnh phúc
tôi đang được hưởng thật sự quý hiếm đến như thế nào trong đời. Nàng
chẳng hề nề hà làm mọi công việc mà một người đàn ông thường làm trong
nhà và tôi lại không đủ kiên nhẫn để làm. Hiện nay, nhà chúng tôi chỉ cách
nhà bố mẹ nàng ba mươi phút lái xe và thường thường vào các buổi chiều
tối hay những ngày cuối tuần nàng lái xe đưa bọn trẻ về nhà ngoại chơi mà
nàng không hỏi tôi có muốn đi hay không. Nàng biết rằng tôi ghét loại
thăm viếng đó, cần dành thời gian để làm việc cho quyển sách hơn.
Nhưng vì lý do nào đó nàng thường gặp ác mộng, có lẽ vì bị ám ảnh bởi
những lời dạy trong sách bổn về thiên đàng và địa ngục. Trong đêm, có khi
tôi phải đánh thức nàng dậy vì nghe nàng kêu khóc trong lúc vẫn ngủ say.
Có đêm nàng sợ hãi khủng khiếp và tôi đã ôm chặt nàng trong vòng tay và
hỏi nàng đã nằm mơ thấy gì vậy và nàng thì thầm vào tai tôi: "Đừng bao
giờ nói với em rằng em sắp chết". Chuyện đó làm tôi sợ điếng hồn. Tôi có
những ảo tưởng về việc nàng đi đến bác sĩ và nhận những tin xấu.
Nhưng sáng hôm sau, khi tôi hỏi nàng về chuyện đó, nàng chẳng nhớ gì cả.
Và khi tôi hỏi nàng có cần đi khám bác sĩ không nàng cười tôi. Nàng nói:
"Chắc có lẽ tại em nhập tâm những điều trong sách bổn nhiều quá. Em
đoán là em lo sợ chuyện bị đày địa ngục".
Trong hai năm tôi viết những bài báo cộng tác với các tạp chí, thấy lũ con
mình lớn lên, sống đời sống vợ chồng hạnh phúc đến độ hầu như nhàm
chán. Vallie thường đi về thăm bố mẹ nàng nhiều hơn, còn tôi dành hầu hết
thời gian trong cái hang động viết lách của tôi, vì thế hai vợ chồng thật sự ít
gặp mặt nhau. Mỗi tháng ít ra tôi phải viết ba bài cho các tạp chí, trong khi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.