NHỮNG KẺ ĐIÊN RỒ PHẢI CHẾT - Trang 297

- Tôi hi vọng cậu không phiền, - ông nói. - Tôi đã uỷ nhiệm cậu làm người
đại diện được uỷ thác điều hành tài sản văn học của tôi.
Tôi sững sờ và vui sướng thế nhưng tôi vẫn thụt lùi, ngần ngại. Tôi không
muốn ông tin tưởng đến thế hay thích tôi. Tôi không cảm nhận về ông theo
cách đó. Thực tế tôi đã cảm thấy thích được bầu bạn với ông, bị mê hoặc
bởi trí tuệ sắc sảo nhạy bén của ông. Và dù cố phủ nhận điều đó, song tôi
vẫn bị ấn tượng bởi danh vọng văn học của ông. Tôi nghĩ về ông như một
người giàu có tiếng tăm, quyền thế và việc ông phải tin cậy tôi tới mức đó
chứng tỏ ông dễ tổn thương đến thế nào và điều đó làm tôi choáng váng.
Nó phá vỡ một số ảo tưởng của tôi về ông.
Nhưng lúc đó ông tiếp tục nói về tôi:
- Cậu biết không, bên dưới mọi chuyện cậu vẫn coi thường Jordan mà cậu
không dám thú nhận với mình. Tôi đã nghe câu chuyện đó của cậu không
biết bao nhiêu lần. Chắc là cậu thích anh ta, ngay cả có lẽ cậu hiểu anh ta.
Nhưng cậu không chấp nhận sự kiện là một anh chàng có nhiều điều kiện
như vậy lại đi bắn vỡ đầu mình. Bởi vì cậu biết mình đã từng có một cuộc
sống tệ hơn anh ta rất nhiều, nhưng cậu sẽ không bao giờ hành động như
vậy. Cậu còn cảm thấy hạnh phúc dù sống một cuộc đời làng nhàng. Cậu
chưa bao giờ có gì cả, cậu chăm chỉ làm việc, cậu có một cuộc hôn nhân
thành công và cậu là một nghệ sĩ đã để nửa cuộc đời trôi qua mà chưa có
được thành công thực sự nào. Vậy mà cậu vẫn hạnh phúc một cách cơ bản!
Ôi Trời, cậu vẫn còn tiếp tục khoái vợ nhà, trong khi hai anh chị đã bao
lâu? - Mười, mười lăm năm rồi. Hoặc cậu là một người vô cảm nhất tôi
từng gặp hay là anh chàng nhạy cảm nhất. Một điều tôi biết cậu là một
người cứng rắn. Cậu sống trong thế giới riêng của mình, làm đúng điều cậu
muốn làm. Cậu kiểm soát đời mình. Cậu không gặp rắc rối, và lỡ khi gặp
cũng không hoảng loạn, biết cách đối phó và thoát ra. Tốt, tôi phục cậu. Tôi
chưa bao giờ thấy cậu làm hoặc nói điều gì thực sự có ý nghĩa nhưng tôi
không nghĩ cậu thực sự bất cần thiên hạ. Cậu điều khiển cuộc đời mình.
Và ông ta chờ tôi phản ứng. Ông vẫn cười cười, đôi mắt xanh lục của ông
ta láo liên, thách thức. Tôi biết ông đang vui vì đã phô bày nhưng tôi cũng
biết ông có phần cố ý như vậy và tôi thấy bị xúc phạm. Có rất nhiều điều

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.