NHỮNG KẺ ĐIÊN RỒ PHẢI CHẾT - Trang 309

- Kỳ diệu quá nhỉ? - ông nói vẻ khô khan.
Tôi thấy ông có vẻ hơi khinh thị đối với cái giọng kịch tình cảm rẻ tiền của
câu nói, nhưng tôi tiếp tục:
- Đó là điều Cully nói với tôi vào buổi sáng hôm đó khi nghe tin Jordan tự
tử. Cully từ trên lầu đi xuống và nói với tôi: "Cậu có biết thằng cha Jerdy
chết tiệt làm gì chưa? Hắn rút con át chủ bài từ tay áo hắn ra và ném xuống
canh bạc lớn nhất trong đời".
Tôi ngưng lời và nhớ lại sự kiện ấy càng rõ ràng hơn, giờ đây, khi bao năm
đã trôi qua. Thật buồn cười tôi không hề nhớ nổi câu đó từ trước nay Cully
đã nói tối hôm đó.
- Hắn viết hoa mấy từ đó trong giọng nói của hắn, ông biết không. "Con át
chủ bài".
- Tại sao anh nghĩ hắn thực sự làm điều đó? - Osano hỏi, không hào hứng
lắm, nhưng ông ta thấy tôi bối rối.
- Ai mà biết được? - tôi nói. - Tôi đã nghĩ rằng mình tinh tế lắm. Tôi đã
nghĩ mình hình dung ra điều ấy. Như nắm bắt được ý đồ anh ta nhưng rồi
anh ta đánh lạc hướng tôi. Đó là điều làm tôi ray rứt mãi. Anh ta làm tôi
hoài nghi vào tính nhân đạo, tính nhân đạo bi đát nơi anh ta. Đừng bao giờ
để cho ai làm cho bạn hoài nghi tính nhân đạo nơi bất kỳ người nào.
Osano cười, gật đầu về phía những người ngồi cánh bên kia.
- Giống như họ? - ông hỏi.
Và tôi nhận ra đó là lý do tôi kể cho ông nghe câu chuyện này.
Tôi liếc nhìn cặp vợ chồng nọ:
- OK, - ông nói. - Nhưng đôi khi sự việc lại ngược lại. Nhất là những người
giàu. Cậu có biết người giàu làm sao không? Họ nghĩ họ cũng tốt lành như
bất kỳ người nào khác chỉ vì họ có khối tiền.
- Họ không tốt à? - Tôi hỏi.
- Không, - Osano nói - Họ giống như bọn gù lưng.
- Thế những người gù lưng thì không thể tốt như người khác hay sao? - Tôi
hỏi.
- Không! - Osano đáp - Cũng như những người chột mắt, những kẻ lùn tịt,
bọn phê bình và phụ nữ xấu xí và những kẻ nhát gan. Và bọn nhà giàu hãnh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.