NHỮNG KẺ ĐIÊN RỒ PHẢI CHẾT - Trang 322

còn là một trí thức, với nguồn năng lượng trí tuệ dồi dào tuôn trào lai láng
đủ hàng trăm bài thuyết giảng về văn chương hiện đại. Còn tôi chỉ là một
kẻ phá tủ sắt. Tôi áp tai vào thành tủ chờ nghe tiếng lẫy khoá rơi vào chỗ.
- Anh cứ kể hoài câu chuyện phá tủ sắt nhảm nhí của anh, - Osano nói. -
Anh chỉ muốn nói lảng thôi. Anh có nhiều ý tưởng. Anh là một nghệ sĩ thật
sự, một kẻ có thể kiểm soát mọi sự, những điều anh viết và nói chung cả
cuộc đời anh. Anh nghĩ anh có thể phá vỡ mọi cạm bẫy. Anh đang vận trù
như thế đấy.
- Ông nghĩ sai về pháp sư rồi, - tôi bảo ông. - Một pháp sư thi thố pháp
thuật. Thế thôi.
- Và anh nghĩ thế là đủ? - Osano hỏi. Một nụ cười buồn thoáng trên mặt
ông.
- Thế là đủ cho tôi, - tôi đáp.
Osano gật đầu:
- Anh biết chứ, tôi từng là một pháp sư vĩ đại, anh từng đọc tác phẩm đầu
tiên của tôi. Thật là ảo diệu, đúng không?
Tôi vui mừng là tôi có thể đồng ý với ông về điểm này. Tôi rất thích quyển
đó.
- Tuyệt diệu, tôi nói.
- Nhưng chưa dủ, - Osano nói. - Chưa đủ cho tôi.
Tội cho ông quá, tôi nghĩ. Và hình như ông đọc ra ý nghĩ của tôi.
- Không, không phải theo cách anh nghĩ đâu, ông nói. - Tôi không thể làm
lại điều đó bởi vì tôi không muốn làm hoặc có lẽ là tôi không thể làm. Tôi
không còn là một pháp sư nữa, sau quyển sách đó. Tôi đã trở thành nhà
văn.
Tôi nhún vai, có vẻ không mấy đồng cảm. Osano thấy ra và nói:
- Và kể từ sau đó, cuộc đời tôi bắt đầu khốn nạn, như anh có thể thấy. Tôi
ganh tị với anh, với cuộc đời anh. Chuyện gì cũng nằm trong vòng kiểm
soát. Anh không nghiện rượu, không nghiện thuốc, lá, không chạy theo đàn
bà. Anh chỉ viết lách, thỉnh thoảng đánh bạc chút đỉnh, và giữ đúng vai trò
bố tốt, chồng ngoan. Anh là một pháp sư cao thâm đấy, Merlyn à. Anh biết
ứng dụng câu "đại trí nhược ngu" của Lão Tử đấy. Để làm một pháp sư an

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.