NHỮNG KẺ ĐIÊN RỒ PHẢI CHẾT - Trang 326

Anh cười:
- Lạy Chúa, lại chuyện nhảm ấy nữa. Tính cả ghen của Pam luôn là đề tài
gây cười.
- Đúng mà, - tôi nói. - Nào là đi làm về trễ, gọi điện thoại trong đêm và bây
giờ, cuối cùng là, bằng chứng "kinh điển" dấu son trên áo anh.
Tôi cảm thấy vui khi gặp Artie và nói chuyện với anh tôi biết rằng đó là sự
nhầm lẫn thôi.
Nhưng thình lình Artie ngồi xuống vào một trong những băng ghế. Mặt anh
lộ vẻ mệt mỏi. Tôi đứng bên anh và bắt đầu thấy hơi áy náy.
Artie ngước nhìn tôi. Thấy một tia nhìn thương hại lạ lùng trên mặt anh.
- Đừng lo, - tôi nói. - Em sẽ dàn xếp mọi chuyện.
Anh gượng cười:
- Này pháp sư Merlyn, - anh nói. - Cái mũ ma thuật của pháp sư đâu? Đội
mũ phép lên đi. Và ngồi xuống đây!
Anh đốt một điếu thuốc. Tôi lại nghĩ anh hút nhiều quá. Tôi ngồi xuống kế
bên anh. Ối đào, tôi nghĩ. Và đầu óc tôi chạy đua tìm giải pháp để gỡ rối
mọi chuyện giữa anh và Pam. Một điều tôi biết, tôi không muốn nói dối với
chị ấy hay khuyên Artie nói dối với Pam.
- Tôi không lừa dối Pam đâu, - Artie nói. - Và đó là tất cả những gì tôi
muốn nói với chú.
Chuyện tôi tin anh không đặt vấn đề.
- Đồng ý, - tôi nói - Nhưng anh phải cho Pam biết chuyện gì đang xảy ra
nếu không chị ấy sẽ điên mất. Chị gọi cho em lúc em đang làm việc.
- Nếu nói với Pam, tôi phải nói với chứ? - Artie nói. - Chú không muốn
nghe chuyện đó?
- Nói em nghe đi, - tôi nói. - Có gì ghê gớm mà anh phải giữ kín? Anh vẫn
luôn nói với em mọi chuyện mà. Có sao đâu?
Artie buông rơi điếu thuốc xuống nền sân ga.
- OK, - anh nói.
Anh đặt bàn tay lên cánh tay tôi và tôi bỗng thấy kinh hoảng. Thuở ấu thơ
những lúc chúng tôi cô đơn bên nhau, anh vẫn làm như thế để trấn an tôi.
- Để tôi nói hết, đừng ngắt lời nhé, - anh nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.