NHỮNG KẺ ĐIÊN RỒ PHẢI CHẾT - Trang 364

nặng nhọc hơn bất kỳ người nào khác, theo như tôi biết. Họ thực sự có
năng khiếu và thiên bẩm và dù cậu nói gì thì nói, vẫn cần có tài năng và
ngay cả thiên tài nữa để làm một bộ phim hay. Những nam nữ diễn viên
giống như những bộ binh trên chiến trường. Họ phải chứng tỏ mình là nghệ
sĩ thực thụ, họ phải biết nghề của họ. Rồi còn đạo diễn và nhà sản xuất. Đối
với đạo diễn, hẳn là tôi khỏi phải nói gì nhiều để bênh vực hay đề cao vai
trò của họ. Đó là công việc nặng nhọc nhất trong nghề này, ai cũng thừa
nhận. Nhưng nhà sản xuất cũng có chức năng không kém nhọc nhằn. Họ
giống như những người thuần hoá sư tử trong sở thú hay trong gánh xiếc.
Cậu có biết làm một bộ phim là thế nào không? Trước tiên cậu phải "hôn
mười cái mông" của quý vị trong hội đồng quản trị hành chánh của hãng
phim để thuyết phục họ chịu mở hầu bao. Rồi cậu phải vừa làm mẹ vừa làm
bố cái đám "sao" ưa trở chứng trái nết, hay làm mình làm mẩy, thích giận
lẫy vô lối, để lấy sự cưng chiều của cậu làm thước đo giá trị của họ. Cậu
phải tạo điều kiện sinh hoạt, làm việc sao cho cả đoàn thấy thoải mái, bằng
không họ sẽ cho cậu chết đứ đừ với các trò giả ốm để trốn việc, mè nheo
chuyện giờ giấc lao động. Và rồi cậu còn phải ngăn ngừa họ ngáng chân
nhau, chơi xỏ nhau trong diễn xuất và cả trong sinh hoạt. À này, tôi không
ưa Moses Wartberg, nhưng tôi thừa nhận rằng ông ấy có năng khiếu về tài
chánh giúp ích rất nhiều cho việc làm phim. Tôi tôn trọng tài năng đó của
ông cũng ngang bằng với việc tôi khinh thường cái "gu" nghệ thuật của ông
ấy. Và tôi luôn luôn phải tranh đấu với ông ta, trong tư cách là đạo diễn và
nhà sản xuất. Và tôi nghĩ ngay cả anh cũng sẽ thừa nhận rằng có vài bộ
phim của tôi xứng đáng được gọi là tác phẩm nghệ thuật.
- Ít ra thì cũng chỉ nhảm nhí có một nửa, - tôi đáp.
Malomar nói:
- Cậu vẫn tiếp tục hạ thấp phẩm giá của những nhà sản xuất. Nhưng mà
này, nói cho cậu hay, họ chính là những người lắp ráp hình ảnh để tạo nên
bộ phim hoàn chỉnh đấy. Và họ làm điều đó bằng cách tốn cả hai năm trời
đi hôn đít hàng trăm em bé khác nhau, các em bé tài chánh, các em bé diễn
viên, các em bé giám đốc, các em bé nhà văn. Và các nhà sản xuất còn phải
chịu bao điều khổ nhục khác nữa. Có lẽ đó là lý do họ thường có cái "gu"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.