NHỮNG KẺ PHIÊU LƯU - Trang 120

Harolds Robbins

Những kẻ phiêu lưu

Người dịch: Lê Văn Viện

Chương 21 & 22

Lâu đài của tổng thống nằm giữa trung tâm thành phố, được bao bọc bằng
bức tường cao mười tám bộ. Bức tường ngăn cách một cách hữu hiệu toà
lâu đài với phố xá. Chỉ có hai cổng, một ở phía Bắc nhìn ra những triền núi
ở ngoại vi thành phố và một ở phía Nam, nhìn ra biển. Bản thân nó là một
pháo đài. Lính gác luôn hiện diện ở hai bên cổng sắt và lính tuần tiễu đều
đặn trên đỉnh bức tường cao ngất.
Với quyết định của một trong các tổng thống trước đây, người đã bị đạn
bắn từ một khu nhà phía ngoài trong khi ông ta đang đi từ tư dinh đến văn
phòng, toàn bộ hai khối nhà bao quanh lâu đài đã bị san phẳng. Vậy là
không còn một cửa sổ nào có thể nhìn vào khuôn viên của lâu đài nữa. Tuy
nhiên, nó vẫn không tránh cho ông tổng thống ấy khỏi bị giết. Sau nhiều
tháng nuốt hận vì tổng thống đã bám theo một cô ả, chính vợ ông đã bắn
ông.
Cánh lính ở cửa Nam đứng nghiêm khi chiếc limousine đen to tướng từ từ
đi vào. Từ ghế sau, tôi lơ đãng nhìn họ. Chiếc xe rẽ phải, đi về phía tư dinh,
một toà nhà bằng đá trắng ở góc đông nam. Khi chiếc xe dừng trước sảnh,
cánh lính nhìn tôi một cách bình thường vì việc thăm viếng Amparo hàng
tuần của tôi đã thành thường lệ.
"Căn" của Amparo ở bên phải. Bên trái thuộc về cha nó, còn khu trung tâm
là những phòng khách. Tôi được dẫn vào một phòng lớn ở đầu toà nhà
dùng làm phòng khách của nó. Như thường lệ, tôi phải đợi. "Công chúa",
như người ta gọi Amparo, không bao giờ đúng giờ cả.
Tôi đang đứng bên cửa sổ nhìn ra vườn thì Amparo đi vào, theo sau là bà
bảo mẫu. Nó đi đến phía tôi trong bộ đồ trắng lộng lẫy, mớ tóc vàng óng
buông trùm đôi vai trần, đưa tay ra một cách độc đoán. Theo lệ, tôi hôn tay
nó, "Amparo", tôi nói.
"Dax", nó mỉm cười. "Hay quá, anh đã đến".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.