NHỮNG KẺ PHIÊU LƯU - Trang 124

Người quản gia đứng đấy, chần chừ. Tôi thấy là ông ta không biết làm thế
nào. Tuy nhiên, Amparo vốn vẫn làm theo lối của nó. "Tôi không quen
đợil".
Người quản gia cúi gập. "Xin mời công chúa đi lối này ạ".
Ông ta dẫn chúng tôi đến một căn ở cánh trái của toà nhà rồi dừng ngoài
cửa. Chúng tôi nghe tiếng thì thào từ trong vọng ra. Ông ta gõ cửa. Các
giọng thì thầm im bặt. Một lát sau, tiếng một người đàn bà gọi vọng ra. "Ai
đấy?"
"Công chúa đã đến".
"Công chúa à?"
"Vâng, thưa cô. Công chúa muốn gặp cô".
Lại tiếng thì thào vội vã, rồi cánh cửa mở ra. Một người đàn bà cao với cặp
mắt đen tròn và mớ tóc đen búi tó đứng giữa cửa. Cô ta nhìn Amparo rồi lùi
lại. "Tôi rất hân hạnh, thưa công chúa."
Amparo tiến thẳng vào, cứ như thể phòng của chính nó. "Tôi nghĩ chúng ta
cùng uống trà chung cho vui".
Cô gái liếc vội người đàn ông đang đứng bên cửa sổ. Tôi thấy ông ta gật
đầu như một cái máy. Mặt ông ta mỏng quẹt với bộ râu kiểu Vandich. Cặp
mắt rất đen và long lanh.
"Tôi rất sung sướng, thưa công chúa". La Cor vỗ tay, người quản gia xuất
hiện. "Cho chúng tôi dùng trà đi, ông Juan".
Amparo nói "Tôi xin giới thiệu bạn tôi, Don Diogenes Alejandro Xenos".
La Cora khẽ nhún đầu gối và tôi cúi chào. "Rật hân hạnh, thưa cô".
"Tôi có thể giới thiệu người quản lý của tôi được không, ông Guardas?"
Người quản lý cúi chào, hai gót giầy của ông ta dập vào nhau kiểu quân sự
đến đinh cả tai. "Xin sẵn sàng phục vụ", ông ta đứng thẳng người lên, nhìn
La Cora. "Tôi tin là cô sẽ mời được ngài tới dự. Tôi đã thu xếp một chương
trình đặc biệt cho đêm nay".
"Ông ấy sẽ dự".
Guardas đi ra phía cửa. "Xin phép quý vị. Tôi còn nhiều việc khẩn cấp
quá".
Amparo gật đầu. Tôi nhìn cánh cửa đóng lại, và chắc chắn ông ta từng là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.