NHỮNG KẺ PHIÊU LƯU - Trang 158

Bỗng, biết bao điều đã xảy ra trong những năm đầu ở trường trở nên rõ
ràng hơn đối với Robert. Ví dụ như sự kiện vào cuối tuần đầu tiên ở trường
chẳng hạn. Chiều thứ năm, sau giờ học cuối cùng là giờ tự do. Ở hậu
trường phòng thể thao, mọi người đứng quanh một trong những học trò
mới.
Cặp mắt sẫm mầu của nó hờ hững nhìn họ. "Tại sao tôi lại phải đánh nhau
với một trong các bạn?"
Sergei Nikovitch với cái nhìn đầy khinh miệt, giải thích. "Bởi vì tuần sau
chúng ta phải rút thăm để xem mày sẽ chung phòng với ai cho đến hết năm
học. Nếu mày không đấu thì làm sao chúng tao biết là nên nhận hay nên từ
chối mày?"
"Tôi cũng có quyền tương tự chứ?"
"Chỉ khi nào mày thắng. Và mày có quyền chọn bạn ở chung".
Cậu học trò mới nghĩ một lát rồi gật đầu. "Tôi cho là ngu xuẩn, nhưng tôi
sẽ đấu".
"Tốt" Sergei nói. "Chúng ta sẽ chơi đẹp. Mày có thể chọn một trong chúng
tao để đấu, như thế mày sẽ không phải đấu với một người to con hơn.
Nhưng mày không được phép chọn ai bé hơn".
"Tôi chọn anh".
Mặt Sergei bỗng sửng sốt. "Nhưng tao cao hơn mày cả một cái đầu. Như
vậy không đẹp".
"Chính vì thế mà tôi chọn anh".
Sergei nhún vai. Nó cởi áo khoác và nhìn mọi người khi Robert De Coyne
tiến đến cậu học trò mới.
"Thay đổi ý định đi", nó thành thực nói. "Đấu với tớ đi. Tớ cùng cỡ với
cậu. Sergei bự con nhất và là thằng đánh nhau cừ nhất lớp đấy".
Cậu học trò mới mỉm cười. "Cảm ơn. Nhưng tôi đã chọn rồi. Chuyện này
thật ngu xuẩn. Vậy còn làm nó tệ hơn làm gì?"
Robert nhìn nó mà kinh ngạc. Đấy là cách mà sau này nó luôn luôn cảm
nhận, nhưng nó chưa bao giờ thấy ai dám nói thẳng ra như thế. Dù sao thì
đấy cũng là một "lệ làng". Một cách bản năng, nó thấy thích cậu học trò
mới. "Dù cậu thắng hay thua thì tớ cũng tự cho là mình may mắn nếu như

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.