NHỮNG KẺ PHIÊU LƯU - Trang 168

tước. "Cháu cho là còn tuỳ thuộc vào thứ mà ta muốn thay đổi ạ".
Nam tước gật đầu. "Robert có nói là cháu có thể sẽ cùng nghỉ hè với chúng
tôi."
"Thưa ông, có lẽ là không. Cháu rất biết ơn ạ".
"Vì sao cháu không đến?"
Dax cảm thấy khập khiễng trong câu trả lời. "Cháu dạy mấy con ngựa
Corteguay chơi polo ạ".
Nam tước gật đầu một cách trịnh trọng. "Rất nên. Tôi sẽ rất quan tâm đến
kết quả này. Nếu cháu thành công thì rất có giá trị cho đất nước cháu. Nó
sẽ chỉ cho nước Pháp thấy rằng Corteguay có thể làm những thứ khác ngoài
trồng chuối và cà phê".
Dax nhìn ông chằm chằm. Đấy chính là lời cha Dax đã nói. Nó thấy phấn
chấn hẳn lên. Nếu một người như cha của Robert cũng cảm thấy thế thì có
lẽ sự thể không đến nỗi tồi lắm. Có lẽ vẫn còn hy vọng cho nhiệm vụ của
cha nó.

Chương 6

Sylvie bắt đầu dọn bát đĩa và Dax rời khỏi bàn. Một lát sau, nó ra ngoài.
Arnouil và Mèo Bự ngồi ngả người trên ghế. Mèo Bự cuốn một điếu thuốc.
Arnouil đưa mẩu xì gà nhỏ lên miệng, im lặng cho đến khi Mèo Bự châm
điếu thuốc của hắn. "Thằng bé sống một mình nhiều quá. Nó không bao giờ
cười cả".
Khói thuốc lan trên mặt Mèo Bự. Hắn không trả lời.
"Lẽ ra nó không nên ở đây và làm việc cả một vụ hè", huấn luyện viên tiếp
tục. "Lẽ ra nó phải đi cùng bạn bè".
Mèo Bự nhún vai. "Bọn ngựa có khá không?"
"Hơn thế nhiều. Cứ như lũ ngựa này sinh ra để chơi polo ấy. Chúng sẽ làm
cuộc cách mạng trong polo. Nhưng chắc chắn ông lãnh sự phải để cho
thằng bé vui chơi nữa chứ".
"Dax không giống những đứa trẻ khác", Mèo Bự nói một cách thận trọng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.