NHỮNG KẺ PHIÊU LƯU - Trang 171

Mèo Bự cười. "Thế cậu nghĩ là ông ấy mù à?"
Dax nghĩ một lát. "Ông ấy có cáu không?"

Mèo Bự khúc khích. "Tại sao phải cáu chứ? Người tình của con bé đã đi cả
năm mnay và ông ấy hiểu rằng một con ngựa cái non cần có dịch vụ vào
đúng mùa chứ. Vả lại, cô ta cũng đã đủ tuổi".
"Đủ tuổi? cô ấy khoảng tuổi tôi".
"Hăm hai rồi. Chính bố cô ấy bảo mình".

Hai mươi hai, Dax nghĩ, hơn nó gần bảy tuổi. Hèn nào, cô ta tấn công
trước. Chắc cô ta phải nghĩ nó là thằng nhóc xuẩn nên mới phải đợi lâu như
thế. Nó lại cảm nhận sự trương cứng nơi háng khi nhớ lại cảnh hai đứa thít
chặt nhau thế nào. Thình lình, nó bật dậy khỏi giường.
"Cậu đi đâu đấy?"

Chợt nó cười. Đây là một cuộc chạy trốn mới, một thứ tự do mới. Lẽ ra nó
phải phát hiện ra điều này lâu rồi mới đúng. "Thế chẳng phải anh đã bảo tôi
là một lần thì không bao giờ đủ cả sao?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.