NHỮNG KẺ PHIÊU LƯU - Trang 188

"Có ai đó chơi hai mang".
"Bố cậu và bố tớ. Nhất là bố cậu. Thực ra, cái năm triệu mà bố cậu chẳng
bao giờ có chính là cái giấy phép xuất nhập khẩu đảm bảo cho ông năm
phần trăm hoa hồng trên hàng vận chuyển. Nhưng té ra là zero vì chẳng có
tàu bè gì sất".
Cả hai lặng thinh một lát. Mặc dù cả hai đều đang nghĩ về một điều mà
chẳng ai nói ra cả. Đã rõ quá rồi còn gì.

Sergei phá tan sự im lặng. "Chúng ta vẫn còn mùa hè này, mười trận đấu, từ
bây giờ đến mùa thu. Thế có nghĩa ít nhất là bốn mươi bữa tiệc, bốn mươi
em khác nhau để chơi! Cái gì cũng có thể xảy ra cả".
"Tớ biết điều gì sẽ xảy ra".
"Gì cơ?"
Dax tủm tỉm cười. "Cậu sẽ kết thúc với một ống khói nổ tung, toàn màu đỏ
tía của hoàng phái!"

Chương 10
Ông lãnh sự tựa trên chiếc gậy, bước chậm rãi vào văn phòng. "Chào
Marcel".
Marcel đang xem báo vừa ngẩng lên vừa gấp tờ báo cẩn thận, đặt đúng giữa
bàn của ông lãnh sự. "Chào ngài".
Jaime liếc xuống tờ báo. "Họ thắng không?"
Marcel mỉm cười. "Tất nhiên ạ. Và Dax lại làm bàn nhiều nhất. Anh ấy là
một người hùng. Tôi được biết cả đội được phép ở lại vào những ngày cuối
tuần"
Ông lãnh sự ngồi xuống sau bàn làm việc, liếc tờ báo. Có quá nhiều sự tung
hô đối với con trai ông. "Tôi cũng không biết là tôi có thích hay không. Tất
cả những sự chú ý này. Thực không hay đối với thằng bé, nó còn quá trẻ".
"Nó chẳng hại nổi Dax. Anh ấy thừa ý thức được điều đó".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.