NHỮNG KẺ PHIÊU LƯU - Trang 222

niên tuấn tú như Sergei còn hơn là với lũ cô hồn suốt ngày bâu quanh
casino. Ngoài ra, với Sergei, nó sẽ luôn canh chừng. Nếu có lúc nào đó mà
sự thể trở nên nghiêm trọng thì nó cũng thừa sức tống khứ một thằng nhiễu
nhương đi.

Chương 16

Không mất nhiều thời gian lắm Sergei mới phát hiện ra rằng nó chẳng la cái
gì ngoài một thằng loong toong được tô son điểm phấn. Đôi lúc, trong
những tháng đầu, nó không hiểu ngài Peter thuê nó để làm gì. Rồi một
bữa, tất cả đều rõ ràng.

Sáng đó, gã từ một ngân hàng ở Monte Carlo trở về với nhiều giấy tờ cần
có ngay chữ ký của ông già. Hắn đến thư viện, đồng thời được dùng làm
văn phòng của ông, và thấy bà Vorilov ở đấy một mình. Bà ngước lên từ tờ
báo đang đọc.

Sergei ngần ngừ ngoài cửa. "Tôi không có ý làm phiền bà, thưa bà" nó nói
một cách trang trọng. "Tôi mang một số giấy tờ cần có chữ ký của ngài
Peter".

"Vào đi" bà cười. "Ngài Peter đã đi Paris".
Mặt Sergei bỉêu lộ sự bối rối. Thường thì nó biết, mỗi khi ngài Peter có kế
hoạch đi xa. Cũng không thường lắm. "có lẽ tôi cũng phải đến đấy. Toàn
giấy tờ quan trọng cả".
Nụ cười biến mất. "Có thể chờ đến sáng mai. Mai ông ấy về".
Sergei vẫn đứng ở cửa. "Được thôi, thưa bà. Vậy tôi đến ngân hàng báo cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.