NHỮNG KẺ PHIÊU LƯU - Trang 25

Harolds Robbins

Những kẻ phiêu lưu

Người dịch: Lê Văn Viện

Chương 3 & 4

BẠO LỰC VÀ QUYỀN LỰC

Diogenes Alejandro Xenos. Cái tên quá dài đối với một thằng cu con.
Thoạt tiên, mẹ tôi vẫn gọi tôi là Dio. Nhưng rồi bố tôi phát bẳn lên. Ông
cho thế là phạm thượng. Rồi ở đoạn nào đó, nó biến thành Dax. Tôi nghĩ La
Perla là người đầu tiên gọi tôi thế. Âm Hy Lạp của Diogenes quá khó đối
với khẩu ngữ Anh-điêng của bà.

Bố tôi sinh ra ở thành phố duyên hải Curatu, do một thuỷ thủ Hy Lạp và
một đàn bà da đen, người bán hàng ăn gần bến cảng, nơi thuỷ thủ vẫn ăn
uống khi họ lên bờ.

Tôi còn nhớ đã có lần bố cho tôi xem tấm hình ông bà nội tôi. Dù đang
ngồi, rõ ràng là bà tôi cao hơn ông tôi, người đứng bên và hơi lùi sau ghế
bà. Mặt bà tôi như rất đen, bà nhìn vào máy ảnh với thế đĩnh đạc, biểu hiện
cả nội lực lẫn ý chí. Ông tôi có cặp mắt của con người mơ mộng, một nhà
thơ, mà thực ra ông đã từng, trước khi ông ra biển.

Bố tôi mang nước da của bà cụ thân sinh, và có cặp mắt dịu hiền của ông
cụ. Ông từng rất yêu quý cha mẹ. Ông kiêu hãnh kể với tôi rằng bà nội tôi
xuất thân từ hoàng phái Bantu, người đã bị đưa đến đây làm nô lệ và, ông
cụ thân sinh ra bà thì đã dấn thân vào cuộc sống thế nào khi những người
nô lệ được giải phóng, để có được chút đỉnh giáo dục.
Jaime Xenos. Bố tôi được đặt tên theo họ ông ngoại của ông. Khi bà tôi có
mang quá to, không bán được quán ăn nhỏ nữa, thì ông tôi thay. Nhưng đấy
không phải là công việc của ông. Trước khi bố tôi đầy tháng, cả cái quán ăn
nhỏ lẫn tất cả những gì bà tôi từng kiếm và dành dụm, đã được bán đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.