NHỮNG KẺ PHIÊU LƯU - Trang 269

Harolds Robbins

Những kẻ phiêu lưu

Người dịch: Lê Văn Viện

QUYỂN 3 – TIỀN VÀ HÔN NHÂN

Chương 1 & 2

Các văn phòng ở ngân hàng trên khắp thế giới đều có mùi giống nhau,
Sergei nghĩ, ngồi xuống chiếc ghế bọc da. Chỉ có ngân hàng Thuỵ Sĩ là
nặng mùi hơn. Cũ hơn và mốc meo hơn. Có lẽ là vì sự sùng bái tiền của họ.
Dù sao thì anh cũng có cảm tưởng tiền của họ cũ hơn và mốc meo hơn.
Hai quan chức ngân hàng ngồi sau chiếc bàn khổng lồ nhìn anh chằm
chằm. Sergei hờ hững nhìn lại, chờ cho họ nói trước. Dù sao thì anh cũng
chẳng có điều gì để nói.
Người đàn ông bé nhỏ, đầu hói, mở màn. "Tôi là Bernstein", hắn nói tiếng
Pháp với trọng âm đặc Đức. "Đây là phụ tá của tôi, ông Kastele".
Vì họ không có ý bắt tay, Sergei ngồi nguyên trong ghế. Anh gật đầu mà
không nói gì.
Bernstein nhảy lên tấn công. "Ông không phải là một hoàng tử", hắn nói,
cặp mắt như thể cáo buộc sau cặp kính gọng vàng.
Sergei nhún vai. "Thì sao?" anh đáp. "Cô ấy biết rồi".
Đôi mắt Bernstein sau cặp kính chợt trở nên trống rỗng. "Bà ấy biết rồi?"
hắn nhắc lại với giọng bối rối.
Kastele tức khắc phối hợp với đồng sự. "Thậm chí ông cũng không phải là
một Bá tước", hắn nói giọng dè bỉu. "Chỉ có cha ông là Bá tước. Ông ấy ở
trong quân đội Đức".
"Tôi không gặp gỡ để bàn về gia đình tôi" Sergei đứng lên. "Tôi không
quan tâm đến việc tôi có lấy cô ta hay không. Đấy là ý cô ấy". Anh quay
người, bước đi. Bernstein, bằng một cử chỉ lẹ làng đến ngạc nhiên đối với
vóc dáng bé nhỏ như vậy, vụt khỏi chiếc bàn lớn, bắt kịp Sergei trước khi
anh mở cửa. "Xin chờ một chút, ông Nikovitch!"
Sergei thấy những giọt mồ hôi lấm tấm trên cái đầu hói của người đàn ông
bé nhỏ. "Thực sự là không hề có phản đối gì, thưa Bá tước Nikovitch".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.