NHỮNG KẺ PHIÊU LƯU - Trang 272

Các điều khoản cuối cùng được thoả thuận là một trăm ngàn đôla hồi môn
và phụ cấp là hai ngàn rưởi đôla mỗi tháng. Và một điều khoản phụ thêm,
trong trường hợp Sue Ann muốn ly dị, Sergei được quyền hưởng năm mươi
ngàn đôla cho mỗi năm hôn nhân, cho đến năm năm, nghĩa là hai trăm năm
mươi ngàn đôla.

Tất cả mới bắt đầu chỉ ba tháng trước đây, khoảng cuối tháng Giêng, ở
Saint Moristz. Đấy là một trong những ngày mà mây và tuyết đã làm mịt
mờ những dẫy núi đẹp tuyệt trần, khiến mọi người phải ở lỳ trong nhà của
khu nghỉ. Khoảng bốn giờ chiều, Sergei nằm thẳng đơ trên chiếc sofa đặt
trước lò sưởi đang bập bùng trong ngôi biệt thự nhỏ anh thuê cho vụ nghỉ
thì chợt nghe tiếng gõ cửa.

Quỷ nào mà lại đi ra ngoài trong cái thời tiết khỉ gió này? Anh nghĩ, kêu
người hầu gái mở cửa. Không có tiếng thưa, và anh chợt nhớ ra rằng chiều
nay cô ta nghỉ. Cô ta sẽ chỉ trở lại sau sáu giờ.

Anh uể oải ngồi dậy xốc lại quần rồi đi ra phòng khách khi tiếng gõ lại
vang lên.
"Tôi ra đây" anh bực dọc mở cửa. "Ồ, ông đấy à?" Anh nói, nhận ra người
đàn ông trước mặt, mình phủ đầy tuyết. "Tôi cho là chỉ có một tay ngu mới
lên núi trong cái thời tiết này thôi".

Kurt Wilhelma, kiện tướng trượt tuyết ở Suvretta, phủi tuyết trên quần áo v
ủng rồi theo anh vào nhà. "Cậu một mình à?"
"Tất nhiên là một mình. Ông cho là còn kiếm ai ở đây nữa, Greta Garbo
chăng?"
"Chẳng có gì làm mình ngạc nhiên cả" Kurt đáp. "lạy Chúa, ở ngoài lạnh
thấu xương. Có gì uống không?"
"Có vodka trên kệ ấy" Sergei lại ném mình xuống sofa.
"Lần này mình tin sẽ kiếm được cho cậu một em đích thực".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.