NHỮNG KẺ PHIÊU LƯU - Trang 292

"Cha lúc nào chả rất bận".
Dax nghe tiếng đằng hắng của viên đại uý đứng phía sau họ. Amparo
ngượng nghịu quay ra. "Đại uý De Orgtega, ông Xenos".
Anh ta đưa tay lên vành mũ chào rồi bước lên nắm tay Dax đang đưa ra.
"Thưa ngài".
"Đại uý De Ortega. Chúc mừng đến nhà tôi".
Có tiếng chân trên hành lang, Amparo quay lại "Mèo Bự", cô kêu lên "anh
đúng là chẳng thay đổi gì hết".
Amparo xuất hiện trong bữa ăn tối với bộ váy áo trắng, chiếc vòng ngọc
nạm kim cương trên cổ và đôi khuyên tai. Ngọn nến như đổ ánh sáng ngà
ấm áp lên làn da rám nắng của cô.
Dax mỉm cười "Em là người khách đầu tiên từ khi anh về. Em phải ở lại vài
ngày. Chúng mình có bao chuyện để nói".
"Em rất thích" cô trả lời, rồi nhìn đại uý De Ortega.
"Tôi hứa với cha cô là mai chúng ta về".
Mặt viên đại uý vô cảm khi Dax quay sang Amparo.
"Em e là đại uý đúng" cô miễn cưỡng nói.
Dax không ép. "Nào, hãy uống chút liqueur ngoài hành lang".
Đại uý đứng lên. "Tôi phải xem mọi người ra sao, thưa ngài. Sau đó, nếu
ngài cho phép, tôi xin quay lại. Chúng tôi phải đi sớm".
Dax gật đầu. "Tất nhiên, đại uý".
Khi anh ta đã rời phòng, họ lặng thinh vài phút, rồi Dax lấy một điếu xì gà
nhỏ.
"Cho em điếu thuốc lá được không?"
"Xin lỗi" Dax đẩy chiếc hộp về phía cô.
Amparo rít một hơi dài rồi ngả người trên ghế. Dax cầm điếu xì gà, ngắm
nghía. "Bao điều đã đổi thay, lâu quá rồi".
"Mười năm thôi mà" cặp mắt cô to, xanh thẳm. "Em không thay đổi, còn
anh?"
"Em đã thay đổi, anh cũng vậy. Mọi thứ đều đổi thay".
"Có đôi thứ không bao giờ thay đổi".
Họ ngồi đấy, nhìn vào đêm tối. Các vì sao lấp lánh trên bầu trời nhung xạnh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.