NHỮNG KẺ PHIÊU LƯU - Trang 295

Đấy cũng là hoài bão của bác. Điều đó đã gần hoàn thành. Nhưng ở vùng
Asiento, Đại bàng, một tên cướp già, vẫn còn chống lại. Đại bàng biết cha
cháu và kính trọng ông. Hắn sẽ nghe nếu như cháu tiếp cận với một đề nghị
ân xá. Việc hắn tham gia vào chính phủ không hại gì".

Chương 6

"Tôi không phải là nhà chính trị", tên cướp già nói. "Tôi chỉ giản dị là kẻ
giết người. Vậy nên, anh nói rất nhiều mà tôi thì chẳng hiểu gì cả. Nhưng
tôi hiểu một điều. Tôi muốn cho con trai tôi đi học. Học đọc, học viết và ăn
nói cũng trơn tru như anh. Tôi đâu muốn nó sống cả đời nơi rừng rú này chỉ
vật lộn để tồn tại".
Dax nhìn Đại bàng qua ngọn lửa. Ông già ngồi trên đất, chân xếp bằng tròn
kiểu người da đỏ, điếu xì gà cuốn tay kẹp giữa cặp môi, khuôn mặt chim
ưng của ông sát tận xương. Ông liếc quanh mọi người. Các viên trung uý
của toán cướp, mặt vô cảm, chằm chằm nhìn ông. Những tia sáng ban mai
lấp lánh trên gươm và súng của họ. Đứng ngay sau là người con trai mà
ông nói.
Người mảnh mai, đứng thẳng, nó chằm chằm nhìn Dax, cặp mắt mười bốn
tuổi ánh lên sự đề phòng của một con thú. Giống như người lớn, nó dắt một
con dao ở thắt lưng.
Dax nhìn Đại bàng. "Vậy ông sẽ chấp nhận đề nghị của tổng thống?"
"Tôi đã già" tên cướp trả lời. "Có chết thì cũng chả thành vấn đề. Nhưng tôi
không muốn con trai cũng chết với mình".
"Sẽ không ai bị tổn thương cả. Đấy là sự đảm bảo của cá nhân tổng thống".
"Tôi không muốn trở thành người trị vì vùng Asiento". Đại bàng nói như
thể ông chưa từng nghe. "Tôi có biết gì về chính phủ đâu? Tôi chỉ muốn là
con trai tôi không chết thôi". Ông cầm điếu xì gà trên môi xuống, xem xét,
rồi gắp một cục than trong đống lửa ra, châm lại. "Tôi có tám con trai và ba
con gái. Chúng nó chết cả, chỉ còn mình thằng này".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.