NHỮNG KẺ PHIÊU LƯU - Trang 327

Anh quyết định sẽ kiểm tra vào sáng hôm sau.
"Làm ơn liên hệ với anh ấy" Caroline đứng dậy, đưa tay ra, "Tôi sẽ rất biết
ơn".
Anh hôn tay cô. "Tôi sung sướng được giúp cô".

Anh nhìn theo và thấy cô nói gì đó với người đàn ông ngồi bên phải, và vừa
kịp nhìn đi chỗ khác để tránh những cái nhìn của họ. Tuy nhiên, anh vẫn
liếc thấy thoáng cười trên hai khuôn mặt của hai người ngồi cùng bàn cô và
cảm nhận mối bức xúc trong anh.

Đấy là một câu chuyện cũ. Anh hầu như đã quên. Âu Châu vẫn là Âu Châu.
Trong thoáng chốc, một nỗi căm thù kỳ lạ sôi lên trong anh. Chỉ một thực
tiễn là cô không có ý định giới thiệu họ đã là một biểu hiện đủ để thấy rằng
anh không ngang bằng với họ. Thật đáng đời cho Cựu Thế giới nếu như họ
tự huỷ diệt trong chính lễ tế thần của họ.

Giờ thì champagne đắng ngắt trong miệng. Anh trả tiền rồi đi ra trong đêm.

Chương 12

Khi Robert De Coyne xuống ăn sáng thì cha anh đã ngồi vào bàn. Một bức
điện tín để ngỏ bên đĩa của ông. Lặng lẽ, ông đưa anh.
ABIDIJAN ĐẤU THẦU TĂNG MƯỜI HAI TRIỆU CHO CÁC SẢN
PHẨM CHÍNH CHẤM TÔI SẼ LÊN ĐẾN BAO NHIÊU CHẤM
HADLEY
Robert ném bức điện xuống bàn, một cái nhìn khinh bỉ trên mặt anh. "Con
không thích thứ này. Họ đang nâng giá của chúng ta lên".
"Chúng ta làm gì được?" Nam tước nhún vai. "Cái công ty ấy là chìa khoá
cho hoạt động của chúng ta ở Hoa Kỳ".
"Con cứ tưởng Hadley là một nhà buôn khá hơn thế. Abidijan thấy thế
nào?"
"Giờ thì không thành vấn đề nữa" Nam tước trả lời. "Chúng ta sẽ phải lên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.