NHỮNG KẺ PHIÊU LƯU - Trang 350

Harolds Robbins

Những kẻ phiêu lưu

Người dịch: Lê Văn Viện

Chương 17 & 18

Mèo Bự nói khi anh bước vào toà lãnh sự. "Có mấy người Đức đang chờ
anh".
"Ô! Họ là ai vậy?"
"Tôi không biết. Hai sĩ quan".
"Tôi sẽ gặp họ".
Mèo Bự dừng lại trước cửa. "Tôi sẽ ở đây, ngộ có rắc rối gì".
Dax cười "Vì sao lại rắc rối?" giọng anh thoảng chút châm biếm. "Họ là
bạn ta cơ mà".
"Họ chẳng là bạn của ai sất!"
Dax mở cửa văn phòng, bước vào. Hai viên sĩ quan đứng phắt dậy. Như
những cái máy, tay họ giơ lên "Heil Hitler!"
"Thưa các vị" Dax bước lại sau bàn, ngồi xuống. "Tôi không chắc chúng ta
đã gặp nhau".
Gã nhiều tuổi hơn đứng thẳng người. "Cho phép tôi, thưa ngài" Gã dập gót
giầy, chào kiểu quân sự. "Trung tá Reiss. Trợ lý của tôi, trung uý Kron".

Dax gật đầu rồi lấy một điếu xì gà nhỏ trong hộp đặt trên bàn, châm hút mà
không mời họ . "Đã muộn, mà tôi thì mệt. Xin nói ngay mục đích của các
ông".

Hai người Đức trao đổi những cái liếc. Anh thấy ngay là họ không quen với
lối tiếp đon này. Để ý chiếc quân hàm SS trên đồng phục của họ, anh hiểu
vì sao. Họ quen với việc gây nên nỗi hãi hùng mỗi khi họ xuất hiện. Anh
cười thầm. Quỷ tha ma bắt. Bọn chúng cần anh hơn là anh cần chúng.
Chưa đạt được thoả thuận với người Đức về thịt bò của Corteguay và
thương thuyết vẫn tiếp tục. Mai anh lại tham dự một cuộc thương thảo nữa.
Anh biết Tây Ban Nha gửi cho họ một phần những cung ứng đáng kể mà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.