NHỮNG KẺ PHIÊU LƯU - Trang 351

họ nhận từ Corteguay. Đấy là một trong nhiều cái giá mà Franco phải trả
cho sự trợ giúp của họ trong quá khứ.
Viên trung tá lấy một tờ giấy trong túi áo ra, liếc nhìn. Hắn nói thứ tiếng
Pháp nặng trịch "Ông quen với một tay Robert De Coyne nào đó phải
không?"
"Phải, chúng tôi cùng đi học với nhau. Anh ấy là bạn tôi".
"Tất nhiên ông biết hắn là một tên Do Thái chứ?" giọng viên trung tá đầy
khinh miệt.
Giọng Dax cũng khinh miệt không kém. "Tôi cũng có mấy người bạn
Đức".
Hắn bỏ qua sự châm biếm. "Mới đây ông có thấy hắn không?"
"Không".
"Buối tối ông ở đâu?" viên sĩ quan trẻ chợt hỏi.
"Không phải việc của ông!"
"Tôi nhắc ngài" viên trung tá nói một cách cứng nhắc. "là chúng tôi ở đây
vì công chuyện của Đệ Tam Quốc Xã!"
"Và tôi cũng tin chắc," Dax giận dữ "rằng các ông đang ở trong sứ quán
của Corteguay". Anh đứng lên. "Các ông có thể đi!"
Cứ như có phép màu, cánh cửa sau lưng họ mở ra. Hai viên sĩ quan bối rối
. "Có thể đi được rồi đấy, các ông!"
"Tướng Foelder không thích điều này đâu!" trên trẻ nói.
Giọng Dax lạnh lẽo "Có thể báo cho cấp trên của các ông là sau đây, khi
ông ta muốn tiếp cận tôi thì hãy đi theo con đường ngoại giao thông lệ.
Điều đó có thể được chính Bộ Ngoại giao của các ông thu xếp".
Anh quay đi khi họ rời phòng. Một lát sau, Mèo Bự quay lai. "Bọn chúng
muốn gì?"
Dax cười. "Anh biết rồi còn hỏi làm gì? Trừ khi tài nghệ anh bên lỗ khoá đã
sa sút. Hay là anh đã quá bự nên không cúi xuống được?"
"Anh có nghe gì về Robert không?"
"Không". Một thoáng phân vân trên mặt Dax. "Cũng chẳng nghe gì về cô
em gái anh ta trong suốt mấy tuần vừa rồi". Anh nổi cáu với chính mình vì
không nghĩ về chuyện này sớm hơn. Anh và Caroline nói chuyện qua điện

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.