NHỮNG KẺ PHIÊU LƯU - Trang 354

Đã gần hết đêm mà vẫn còn vệt sáng mờ lọt ra dọc mép các bức rèm nặng
nề trong phòng thư viện. Chiếc xe của ban tham mưu Đức với hai tên linh
ngồi trong thì đỗ trước nhà.

Chợt cửa xe trước bật mở, hai tên lính nhảy phắt ra, đứng cứng ngắc.
Caroline cùng một người đàn ông mặc complê đi ra. Cửa xe mở, và
Caroline cùng ông ta ngồi vào. Một tên lái xe đi. Tên còn lại quay trở vào
nhà.

Robert đứng trên đường phố, lưỡng lự. Việc chúng đang giữ Caroline còn
quan trọng hơn cả vết thương của anh, bởi anh thừa biết bọn Đức đối xử
với tù nhân của chúng như thế nào. Phải làm gì đó để cứu em gái anh ra
khỏi tay bọn chúng.

Anh chợt nghĩ đến việc ra tự thú, nhưng rồi lý trí đã thắng. Có hay ho gì,
chỉ đơn giản là bọn Quốc Xã sẽ tóm được cả hai. Vai anh buốt nhói, người
như rũ xuống vì đau và vì thất vọng. Rồi tiếng ủng khua nặng nề dội lại từ
dưới phố.

Quá biết cái nhịp bước chân ngỗng này, anh tạt vào một con hẻm, thậm chí
không thò đầu ra cho đến khi âm thanh ấy xa hẳn.

Chương 18

Giọng người đàn bà trên điện thoại nhỏ và đầy cẩn trọng. "Ông Xenos, tôi
là Blanchette đây, ông còn nhớ không?"
"Tất nhiên". Từ đêm đầu tiên Dax ở Paris, gần như ngày nào anh cũng đi
qua nhà bà. "Bà có khoẻ không, bà Blanchette?"
"Tôi khoẻ. Nhưng vô cùng thất vọng. Từ khi trở lại, ông không một lần đến
thăm chúng tôi".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.