NHỮNG KẺ PHIÊU LƯU - Trang 355

Dax bối rối. Anh chưa bao giờ là khách hàng của bà ta cả. Rồi anh nhớ ra.
Nam tước là khách thường xuyên của bà. "Xin lỗi bà. Tôi bận quá".
"Một người đàn ông không được phép vì bận bịu mà bỏ bê tất cả". Bà nói
như trách móc. "Chỉ có nghỉ ngơi, thư giãn bứt khỏi công việc, ông ta mới
giữ được đỉnh cao".
Dax cười "Một lần nữa xin lỗi bà".
"Tôi mạo muội gọi điện, hy vọng tối nay ông có thể ghé qua đây. Tôi tổ
chức một đêm đặc biệt. Sẽ rất vui, và…rất mới lạ".
Dax nhìn cuốn lịch trên bàn "Tôi có một cái hẹn…"
"Chúng tôi sẽ rất thất vọng nếu ông không đến , ông Xenos". Bà cắt ngang.
"Trên một bình diện nào đó, đêm nay đã được lên kế hoạch quanh ông".
Hầu như có sự nài ép lạ lùng trong giọng bà. "Thôi được, tôi sẽ đến. Nhưng
muộn đấy".
"Muộn là mấy giờ?"
"Một giờ sáng?"
Anh thấy giọng bà nhẹ nhõm hẳn. "Thế là đúng giờ đấy. Trước đó thì
chương trình cũng chưa có gì đặc biệt".
Khi Dax đặt điện thoại xuống, Mèo Bự bước vào. "Anh có phát hiện được
gì không?"
"Cô ấy đã đi. Không người hầu nào nói cả. Có hai tên Đức luẩn quẩn trong
nhà".
"Anh có hỏi hàng xóm láng giềng không?"
Mèo Bự gật đầu. "Đâu cũng vậy hết. Không ai biết. Hoặc không ai dám nói
cả".
Dax suy nghĩ một lát. "Tôi vừa nhận được cú điện thoại lạ lùng của bà
Blanchette dưới phố. Bà ấy là bạn của Nam tước. Liệu Caroline có ẩn náu ở
đấy không?" Anh với điếu xì gà nhỏ. "Bà Blanchette như gặng tôi đến đó
tối nay…"
Chuông điện thoại lại reo lên và khi Dax cầm máy lên thì một giọng thân
quen thuộc chào anh. "Chào anh yêu" giọng Giselle vẫn còn ngái ngủ. "Tại
sao anh bỏ di và để mình em lại ở trong cái bữa tiệc khủng khiếp tối qua?"
Dax liếc đồng hồ. Đã gần trưa. "Khi đó em đang vui mà".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.