NHỮNG KẺ PHIÊU LƯU - Trang 412

Chương 8

Cal Rainey chờ sẵn ở sân bay khi Marcel bước ra. Gã Texas mảnh khảnh
đưa tay. "Chúc mừng tới Dallas, ông Campion".
Marcel cười khi nắm tay gã. "Ông Rainey, thật mừng được gặp lại. Xin lỗi
vì đến muộn, vài việc khác đã giữ tôi lại Boston".
"Không sao, ông Campion. Mọi việc đã được thu xếp. Ngay sau khi ông lấy
hành lý, chúng ta sẽ đến trang trại. Ông Horgan đã dành chiếc máy bay
riêng của ông cho chúng ta".
Marcel ngạc nhiên. "Tôi tưởng chúng ta sẽ gặp nhau ở Dallas nên đã nói
một người bạn bay từ Los Angeles đến gặp".
"Không sao, ông Campion. Ông Horgan đã bảo bất cứ bạn bè nào của ông
đều được mời đến trang trại. Chúng ta chỉ cần đưa máy bay đi đón. Bao giờ
thì ông ấy tới?"
"Chỉ khoảng hai giờ nữa, có lẽ chúng ta nên đợi ông ấy?"
"Tuỳ ông. Thế thì chúng ta đến quán bar".
Người hầu bàn cúi chào. "Chào ông Rainey", anh ta dẫn họ tới chiếc bàn
nhỏ. "Như thường lệ chứ ạ?"
"Đúng" Rainey nói, rồi nhìn Marcel.
"Pastis" Marcel trả lời như một cái máy. Rồi anh thấy cả hai khuôn mặt đều
ngỡ ngàng. "Pernod và nước".
Anh nhìn gã Texas sau khi người hầu bưng đồ uống cho họ. "Giờ thì ông
nói cho tôi biết đã thu xếp được những gì".
Rainey thưởng thức ly bourbon của mình. "Ông Horgan cho rằng các cuộc
họp nên tổ chức ở trang trại của ông ấy vào cuối tuần thì hơn. Ông ấy đã
mời các bên cùng quan tâm khác. Dallas vẫn còn là thành phố nhỏ, dễ tai
vách mạch rừng".

Marcel mỉm cười. Một trong nhiều điều anh học được là khó mà giữ nổi bí
mật nào nếu như có ai đó thực sự muốn biết. Tuy nhiên, cẩn tắc vẫn hơn.
Càng ít người biết càng tốt. Anh nhấm nháp ly pastis rồi ngả người trên
ghế. Được duỗi chân cẳng sau chuyến bay dài thật là sảng khoái. Anh liếc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.