NHỮNG KẺ PHIÊU LƯU - Trang 42

tranh mới sẽ chấm dứt".
"Tớ nghe nói chúng ta đang tiến về Caratu", Manuelo nói.
"Mình sẽ làm gì với bọn lính này?"Mèo Bự trở lại vấn đề.
"Tớ không biết", Manuelo ấp úng. "Chúng có hai tiểu liên".
"Chúng còn có cả ba phụ nữ". Mèo Bự nói đầy ý nghĩa.
"Bọn đào ngũ sợ mọi thứ" Diego Gonzalez thêm. "Đã lâu..".
Mèo Bự ngắt lời hắn bằng cái nhìn đầy thông báo vào Roberto và tôi.
"Chúng ta có thể sử dụng tiểu liên. Tướng quân sẽ thưởng cho chúng ta".
Hắn nhìn tôi "Chúng có đặt gác không?"
"Không", tôi trả lời. "Chúng nằm ăn uống quanh đống lửa. Chẳng có cảnh
giới gì cả. Tôi có thể tè ngay vào thùng thức ăn mà chúng chẳng biết đâu".
Manuelo đi đến một quyết định. "Chúng ta sẽ bất ngờ tấn công. Trước rạng
đông là lúc chúng ngủ say nhất".
Tôi quấn tròn chăn quanh người để chống buốt giá đêm đen. Bên cạnh,
Roberto cử động. "Cậu thức à?" tôi thì thầm.
"Ừ".
"Tớ cũng không ngủ được", tôi nói. "Cậu có sợ không?"
"Không", câu đáp tức thì và khinh thị. "Tất nhiên không".
"Tớ cũng không".
"Tớ không thể đợi đến sáng được. Tớ sẽ giết một trong những thằng lính
ấy. Chúng mình sẽ giết hết bọn chúng".
"Cả các phụ nữ à?" Tôi hỏi.
"Tất nhiên không", nó khinh bỉ trả lời.
"Thế chúng mình làm gì với họ?"
"Tớ không biết", nó nghĩ một lát. "Hiếp họ, tớ đoán vậy".
"Tớ không thích thế", tôi nói. "Đấy là điều đã xảy ra với chị tớ. Nó làm họ
đau".
"Bởi vì cậu là một thằng nhóc con", giọng nó đầy khinh miệt. "Cậu có
muốn cũng chẳng hiếp được ai".
"Sao lại không?"
"Cậu quá bé. Con chim gõ kiến của cậu chưa đủ lớn".
"Thế mà nó cũng to bằng của cậu đấy", tôi bực tức trả lời. "Tớ cao hơn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.