NHỮNG KẺ PHIÊU LƯU - Trang 449

"Thế thì việc quái gì mà chúng ta cứ phải rối lên. Còn hơn năm nữa mới
đến bầu cử cơ mà".
"Em đùa đấy à. Nếu cha đã quyết, nghĩa là cuộc vận động đã bắt đầu. Và
tất cả phải nhào vô. Bằng cách nhìn nhận của cha thì không phải một mình
Jim chạy, mà là cả nhà".
Du thuyền thả neo trong cầu cảng riêng và Tommy cùng Von Kuppen bước
ra cổng vòm khi họ dừng lại trước vila.
"Chuyến đi thú vị chứ?" Von Kuppen hỏi khi họ ra khỏi xe.
"Rất dễ thương" Marlene nói "nhưng bọn em bị hết xăng".
"Chỉ tại tôi cẩu thả quá" Jeremy thêm. "Lẽ ra phải đổ đầy bình trước khi
đi".
"Những chuyện như vậy vẫn thường xảy ra mà". Von Kuppen lơ đãng nói
rồi bảo vợ "Chắc em mệt lắm. Vào đi, anh chỉ cho phòng của chúng mình".
Marlene quay sang Jeremy. "Cảm ơn vì chuyến đi".
"Không có gì".
Tommy bước xuống các bậc thang rồi ngồi vào xe, thở dài nhẹ nhõm.
"Trời, em mừng là anh đã đến. Chẳng ra sao cả".
Jeremy nhìn cậu em. "Em nói thế là sao?"
"Von Kuppen chẳng hề thích thuyền với bè gì sất. Mà em vẫn còn cảm giác
đấy là điều hắn muốn. Say sóng thảm hại".
"Ờ" Jeremy trầm ngâm. Có lẽ anh đoán đúng. Cuộc hôn nhân chỉ là cái vỏ.
Song chuyện này cũng không hiếm gì.
"Quỷ tha ma bắt hắn đi. Đấy là việc của hắn" Chợt anh tự thấy phiền lòng
vì bị rơi vào sự bất ngờ. "Kiếm cái gì uống đã".
Marlene cáo mệt, và ba người ăn bữa tối trong sự lặng lẽ đầy lịch thiệp.
Còn một ngày trước khi những người khác đến. Các chị em gái và mẹ anh
từ Paris, nơi họ đang mua sắm, vợ Jim, chị dâu anh, cùng hai con nhỏ, từ
New York, còn Jim và cha anh thì từ Boston. Cuối bữa ăn, Tommy hỏi "Tối
nay anh có dùng xe không?" Jeremy lắc đầu. "Em muốn chạy đến Juan-les-
Pins xem có gì không".
"Cứ đi đi. Anh muốn đi ngủ sớm".
Von Kuppen quay sang Tommy. "Nếu anh không phiền thì tôi muốn cùng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.