NHỮNG KẺ PHIÊU LƯU - Trang 453

kiếm đâu được hoa tươi để cắm trên bệ lò sưởi và nến để thắp ở hai đầu
bàn. Bộ đồ bạc sáng lóng lánh trên những chiếc khăn ăn trắng mềm mại. Bà
vợ ông đứng bên cửa phòng chứa đồ bếp, đôi mắt xanh lấp lánh dưới cặp
kính trắng. "Chúc mừng các ông đã về".
Jeremy cười, hôn lên hai má bà. "Cảm ơn".

Bà lui vào bếp mà lòng bối rối . Ông già Francois mới rót xong ly vang đầu
tiên cho họ thì có tiếng xe trên con đường trải sỏi bên ngoài. Hai người
nhìn nhau, vì họ chẳng mong đợi ai cả, và cùng đứng dậy, bước ra, để vừa
kịp đón cha họ đang ra khỏi chiếc taxi cũ kỹ đưa ông từ nhà ga về. Khi ông
vẫy họ, cả hai đều không tin vào mắt mình nữa.

"Cha biết chính xác phải kiếm các cậu ở đâu" ông sung sướng nói.
Cả ba như cùng bật khóc và rồi là cả ngàn câu hỏi. Suốt bữa ăn, họ hết nhìn
nhau lại nhìn những bức ảnh gia đình mà ông bố mang theo. Một lúc sau thì
cứ như thể chiến tranh chưa từng xảy ra.

Đó là năm đầu tiên kể từ khi dứt chiến tranh, ngôi vila được tận dụng hết
công suất. Không phải mất nhiều thời gian để tái tạo nó, mà một vài người
trong họ bỗng bận bịu vì những mối quan tâm khác. Một thángsau khi về
nhà, Jim lấy vợ, vào tháng Năm 1945, và giờ thì đã có hai đứa con trai. Ông
già Hadley đã đưa Jim vào văn phòng và dẫn dắt anh vào những hoạt động
chung của cả tổ hợp.

Jim hầu như đã có thể thay thế cha khi Jeremy nhận bằng tốt nghiệp
Harvard, song vẫn còn bất định về tương lai của mình. Như thường lệ, cha
anh đã biết chính xác điều cần biết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.