NHỮNG KẺ PHIÊU LƯU - Trang 455

nửa số các bà mẹ ở Boston đã khoá trái cửa phòng con gái mình mỗi khi có
Tommy ở gần.

Anh cũng thích thú khi được chỉ cho cậu em một châu Âu mà anh đã biết.
Hệt như thấy lại mình thời tiền chiến. Nhưng có một sự tinh tế trong cậu
em mà cả anh và Jim đều không có. Cứ như thể khoảng cách sáu năm giữa
họ đã khiến Tommy rơi vào thế hệ khác. Chỉ đơn giản là chiến tranh, cái
thơ trẻ và trong sáng một đi không trở lại.

Jeremy mỉm cười nghĩ về cậu em đang cùng Von Kuppen xuống chỗ Juan
vui chơi. Tất cả bọn họ đều quá vội vã. Lầu đầu tiên anh nghĩ mình hiểu
được khi cha anh nói là không nên vội. Anh còn trẻ. Anh mới hai mươi
tám.

Anh duỗi người trên giường và tắt đèn. Rồi nằm nghiêng anh nhìn những
bóng đen vụt qua rèm cửa sổ. Mắt anh bắt đầu díp lại khi anh chợt nhận ra
có một bóng đen không chuyển động cùng với những bóng khác.

Anh nhìn, và rồi nó biến mất. Anh bật dậy, mở toang cánh cửa kiểu Pháp
thông ra hành lang. Không ai cả. Mãi đến sáng hôm sau anh mới biết trí
tưởng tượng đã không đánh lừa anh. Vì trong bữa sáng, anh biết được vợ
chồng Von Kuppen đã đi rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.