NHỮNG KẺ PHIÊU LƯU - Trang 458

"Nhưng..."
"Đến đi!" cô chợt nói dữ dội. "Em nghe hắn đang đi tới. Em phải gác máy".

Điện thoại tắt ngúm trong tay. Anh chẳng thích gì những điều đang xảy ra,
nhưng sự hãi hùng của cô có lẽ là thực.
Anh dừng lại trước Negresco Hotel vài phút sau nửa đêm. Rồi đi bộ qua
vài khu nhà, tới casino Đại Tây Dương.

Mới vào mùa mà các bàn roulette đã đông nghịt. Anh đi qua các bàn tài
xỉu, poker...Phía sau tấm song chắn ở cuối đại sảnh là bàn đánh lớn, bàn
bacara không hạn chế.

Như thường lệ, đám đông bu quanh phía ngoài tấm chắn hào hứng xem các
tay chơi tiền lớn. Đứng sau đám đông, anh kiễng nhìn qua đầu họ. Ít nhất
thì cô đã nói đúng. Von Kuppen ngồi ngay bên trái người chia bài, mắt dính
xuống bàn trong sự tập trung đáng sợ. Hắn thậm chí không ngẩng lên khi
người chia ném hai lá bài trước mặt hắn.

Anh trở lại, nhấc điện thoại nội bộ khách sạn gọi.
Cô thì thầm "Phòng 406".
Anh vào thang máy. Khi tới lầu bốn, anh đi đến quầy trực. Người trực
phòng lặng lẽ dẫn anh đi dọc hành lang. Đến trước phòng 406, ông ta lấy
chìa khoá ra, mở cửa.
"Cảm ơn" Jeremy nhét tờ bạc vào tay ông ta.
"Cảm ơn ông" người trực phòng cúi đầu kính cẩn.
Anh khép cửa lại rồi đứng giữa lối đi vào phòng khách. "Jeremy?" giọng cô
xa xăm sau cánh cửa.
"Ừ" anh mở cửa. Không được.
"Hắn cầm chìa và khoá ngoài. Hãy kêu người trực trở lại".
"Thế thì ngu xuẩn thật". Anh cáu. Von Kuppen đúng là đồ điên.
"Phải có một chìa khác ở đâu đó chứ".
Có. Trên cánh cửa vào phòng để đồ. Với tính căn cơ điển hình của người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.