NHỮNG KẺ PHIÊU LƯU - Trang 491

đưa cho tôi về luật pháp của Corteguay là chính xác".

"Nếu không" Marcel mỉm cười "tôi chắc chắn là có thể thu xếp một khung
luật sư cần thiết với cái giá rẻ hơn nhiều so với đòi hỏi của Amos".

Chương 22

"Con sẽ đi Paris may áo cưới" Amparo nói "và từ đấy, Dax và con sẽ đi một
tua quanh Âu Châu".
"Con không đi đâu cả" Tổng Thống nói "con ở đây. Áo cưới của con sẽ
may ở đây, như mẹ con vậy".
"Áo cưới nào của mẹ con? Các người chưa bao giờ lấy nhau".
"Đấy là chuyện khác. Song mẹ con không bao giờ đòi đi Paris để may áo
cưới cả".
"Bà đi sao được?" Amparo đốp lại. "Cha không bao giờ dám để bà ra khỏi
nhà vì sợ bà bỏ cha".
Tổng Thống đứng lên "Con sẽ gọi thợ may đến đây. Còn rất nhiều việc con
phải làm…"
"Con làm đủ rồi! Giờ con muốn xem thế giới thế nào. Con không sinh ra để
đầm mình torng sự bẩn tưởi, thô tục của bọn nông dân".
"Đừng quên là con nợ bọn nông dân cái địa vị cao quý của con đấy!" ông
gầm lên. "Ai cho con cái tên công chúa? Họ đấy. Ai đưa con lên là biểu
trưng của phụ nữ Corteguay? Nông dân!"
"Vậy con phải dành cả cuộc đời để vĩnh viễn biết ơn họ à?"
"Đúng thế. Con không thuộc về con mà thuộc về nhân dân".
"Con thà ở tù còn hơn" một ý nghĩ vụt tới với cô. "Cha cho là con nên ở
đây trogn khi chồng con rong ruổi khắp thế giới à?"
Tổng Thống bình thản gật đầu. "Nó có việc của nó. Cũng như con có việc
của con".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.