NHỮNG KẺ PHIÊU LƯU - Trang 494

Một người đi đường va vào anh, và anh xin lỗi, để lộ ra một cái miệng
không răng. Bọn lính canh đã đập vỡ toàn bộ răng anh bằng báng súng.
Anh thấy bỉêu lộ trên mặt người kia, lại vội giấu mặt đi.

Anh được tự do, dù vẫn chưa hoàn toàn tin là thế. Nó đến quá bất ngờ, quá
nhanh. Mới đó, cánh cửa sắt nặng nề ở phòng giam anh mở ra. Anh đang
nằm trên đống giẻ (cũng là giường luôn) và bằng vào bản năng, cố thu
mình nhỏ lại khi nhìn tên lính gác, không hiểu bọn chúng lại sắp làm gì anh
đây .

Một bọc nhỏ được quẳng xuống sàn. "Mặc quần áo vào!"
Anh không cử động, chẳng hiểu bọn chúng lại chơi trò gì nữa đây. Tên lính
gác thô bạo đá vào sườn anh. "Mày nghe thấy chứ, mặc quần áo vào".

Từ từ, anh bò lại chỗ bọc quần áo, không mở nút được vì tay phải bại xuội
của mình. Tên lính gác chửi thề rồi cúi xuống. Luỡi dao găm ánh lên và
chiếc bọc bung ra.
Anh run rẩy cầm chiếc quần lên. Không phải của anh. Bộ của anh còn mới
nguyên khi chúng tống anh vào đây. Bộ này bẩn thỉu và rách mướp. Anh
nhìn tên gác.
"Nhanh lên! Tao chờ mày cả ngày à?" hắn quát.
Anh vội vã mặc vào. Hắn tóm vai anh, đẩy ra cửa. "Ra!"
Anh cố không nghĩ gì cho đến khi đi qua cầu thang dẫn xuống các phòng
hỏi cung ở dưới hầm. Chỉ khi đó anh mới cho phép mình suy nghĩ về việc
tên lính gác dẫn đi đâu. Ít nhất thì lần này cũng không phải là tra tấn nữa.
Kể cả khả năng chúng có thể dẫn anh đi hành hình thì cũng không làm anh
bận tâm nữa. Cái chết còn hơn là những căn phòng hỏi cung ở dưới hầm.
Anh lặng lẽ theo tên gác vào văn phòng của cai ngục.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.