NHỮNG KẺ PHIÊU LƯU - Trang 527

tìm kiếm một thế giới chinh phục, thì em không hề ngần ngại".
Sergei ngẫm nghĩ rồi lắc đầu quả quyết. "Không…không thể. Anh không
thể để Anastasia một mình".
"Đi đi" Giselle khuyến khích. "Hãy thử một năm. Nếu không thích thì lại
về. Em sẽ trông nom con gái cho anh".
Chuông điện thoại reo khi họ đang ăn sáng bên cửa sổ nhìn ra Champ
Élysée. Harvey Lakow đứng lên. "Hello".
"Ông Lakow? Hoàng tử Nikovitch đây".
"Vâng?"
"Tôi đã suy nghĩ về đề nghị tốt đẹp của ông và quyết định chấp nhận".
Giọng Lakow đầy thoả mãn. "Tốt, tôi rất mừng. Ông sẽ không hối tiếc".
"Tôi cũng nghĩ vậy".
"Nếu sáng thứ hai ông rảnh thì tôi muốn đến văn phòng của ông. Có lẽ
chúng ta cũng phải vào guồng thôi chứ?"
"Tôi xin hoàn toàn phục vụ ông".
Lakow đặt điện thoại xuống, trở lại bàn. "Rồi" ông vui vẻ, "anh ta vào
cuộc".
"Em mừng" vợ ông nói, nhìn ông với một nụ cười.
"Hãy chờ cánh Liên minh Bách hoá nghe được tin này", Harvey đắc thắng.
"Nó là tiếng sét đối với họ".
"Em chắc như thế, anh Harvey".
"May mà em nghĩ đến Nikovitch. Tất cả cánh khác, khi mình bàn chuyện
này, họ cứ như là bố mình. Cứ như thể tiền của chúng ta không đủ cho họ
vậy".
"Khỏi lo, anh Harvey. Họ sẽ hối tiếc".
"Em nói đúng, họ sẽ phải hối tiếc! nhất là khi họ thấy chúng ta hoạch định
cho Nikovitch thế nào". Ông nhấm nháp ly cà phê, rồi nhăn mặt, đặt xuống.
"Em nghĩ mà xem, người Pháp phải học cách pha một tách cà phê khả dĩ
chứ!" Bà cả cười. "Lạ nhỉ, em nhớ ra anh ta mà sao anh ta lại không nhớ ra
em. Anh không hiểu sao?"
""Chẳng lại gì cả, Harvey" bà dịu dàng nói, mắt nhìn ra cửa sổ. "Em rất có
thể là một trong nhiều người Mỹ mà anh ta đã làm hướng dẫn viên. Vả lại,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.