NHỮNG KẺ PHIÊU LƯU - Trang 60

Harolds Robbins

Những kẻ phiêu lưu

Người dịch: Lê Văn Viện

Chương 9 & 10

Chúng tôi chỉ mới xuống núi vài phút thì bỗng Manuelo giơ tay ra hiệu
dừng lại. áp tai xuống con đường đất cứng một lát, hắn ngẩng đầu lên.
"Gato Gordo", hắn goi. "lại mà nghe".

Mèo Bự cũng áp tai nghe với hắn. Bỗng cả hai trở dậy và lên ngựa. "Ta
phải tránh đường này, và trốn ngay", Manuelo nói.
Mèo Bự nhìn quanh. "Sườn núi trống trơn cả".
"Thế thì phải quay lại", Manuelo vội quay ngựa.
Từ bé tôi đã từng chơi trên những dãy đồi này. "Xuôi đường, ngay ở chỗ
quẹo có một lùm cây nhỏ. Phía sau lùm cây là một cái hang. Chúng ta có
thể ẩn ở đấy".
"Hang có chứa được cả ngựa không?"
"Có lần tôi nghe bố bảo là hang chứa được cả một quân đoàn".
"Thế thì nhanh lên" Manuelo nói. "Chúng tớ theo sau".
Chúng tôi phi nước kiệu đến chỗ ngoặt trên đường. Bụi cây ở đấy đúng như
tôi nhớ. Tôi đi đến cửa hang. "Hang đây", tôi nói.
Manuelo tức khắc xuống ngựa. "Cậu và Roberto dẫn ngựa vào trong hang!"
hắn ra lệnh. "Những người khác đi với tôi. Chúng ta phải xoá dấu vết của
mình ở trên đường!".

Họ tụt khỏi yên khi Roberto và tôi thu các dây cương để dẫn ngựa vào
hang. Thoạt tiên chúng cứ hí ầm lên và né tránh bóng tối, nhưng chúng tôi
nói năng nhẹ nhàng với chúng, và lát sau thì chúng yên lặng. Roberto xâu
tất cả cương vào chiếc vòng rồi buộc vào một tảng đá, rồi chúng tôi chạy
ra cửa hang.

Mèo Bự và Santiago Lớn đi giật lùi lại phía chúng tôi, vừa đi vừa dùng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.