NHỮNG KẺ PHIÊU LƯU - Trang 632

biết, sự cuốn hút mà tôi không thể chống lại. Cái nhìn như hỏi: anh có đúng
là đàn ông không?

Anh thấy một người đàn bà. Anh muốn cô ta. Chẳng còn gì trên đời là quan
trọng cho đến khi cô gái là của anh. Không thể ăn, không thể ngủ. Anh
sống trong hấp hối, cho đến khi anh tìm được niềm an ủi trong cơn hấp hối
hãi hùng hơn của thân xác.

Tôi bước đến cô, và thấy ánh mắt cô thay đổi. Trong một thoáng, nó như sợ
hãi, rồi tôi thấy ai đó nắm cánh tay tôi.

Hoyos và Prieto đứng ngay bên. "Chào các ông" tôi nói.
"Thật may mắn, thưa ông" Hoyos nói. "Tôi về Corteguay cùng trên chuyến
bay này".

"Rõ may mắn làm sao" tôi nói, nhưng với hắn, sự châm chọc chỉ như nước
đổ lá khoai. Tổng Thống chẳng cần phải phiền toái đến mức này. Tôi đã
hứa về, là sẽ về. Nhưng giờ thì tôi đang nóng lòng đến chỗ cô gái.

Prieto, gã ít tuổi hơn, nói "Còn tôi thì đi New York để chuẩn bị lãnh sự
quán và chờ ông tới. Tôi chắc chắn là họ sẽ rất sung sướng được gặp ông
sau khi đã tham vấn với Tổng Thống".
"Cảm ơn" tôi nói.

Ngay lúc đó hai nhà báo tiến tới và bóng đèn flash nổ tung trước mắt tôi.
"Ông Xenos" nhà báo hỏi "ông có hoạch định gì sau khi cô Daley đưa đơn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.