NHỮNG KẺ PHIÊU LƯU - Trang 661

Tôi buông ra. Cặp mắt cô mở to, nhìn chằm chằm. "Bạn em đã làm tốt công
việc của họ đấy" tôi cay đắng nói "Họ không những ra lệnh cho em về
chính trị, mà cả tình yêu của em nữa".

"Bạn em chỉ vì quyền lợi của em mà thôi" cô ngập ngừng. "Mọi người đều
biết về anh. Họ không muốn em bị tổn thương".
"Cẩn thận!" tiếng hét cảnh báo của Mèo Bự phát ra trong chiếc xe phía sau
tôi.

Tôi xoay người, cảm nhận một chuyển động trong bụi cây ở đầu nhà, đồng
thời gạt Beatriz ngã xuống be6n. Tôi nghe tiếng ho khan của một họng
súng có giảm thanh, rồi tiếng bước chân xa dần khi Mèo Bự lao qua cửa.

Tôi vục dậy theo Mèo Bự sục vào bụi cây. Anh dừng lại, nhìn tôi. "Không
ăn thua, chúng ta chẳng bao giờ tìm thấy họ trong đêm tối đâu. May mà tôi
kịp cảnh báo".

Tôi quay lại. "Ừ, cảm ơn. Có thể anh đã cứu mạng tôi ".
"Tệ thật" Mèo Bự nói nghiêm nghị, mặc dù có thoáng nụ cười "Chúng đến
đúng lúc tôi bắt đầu khoái".
Tôi lườm anh, rồi đến với Beatriz. "Em không sao chứ?"
"Em..Em nghĩ thế" cô nhìn tôi. "Họ là ai vậy?"
"Còn ai vào đấy nữa" tôi chua chát "Bạn của em, những người chỉ vì quyền
lợi của em mà thôi, đến để giết anh. Tất nhiên, nếu vì lỡ tay mà cả em nữa
cũng tổn thương thì chắc chắn là họ sẽ cực kỳ tiếc".
Nước mắt lăn trên má Beatriz. "Em chẳng biết phải nghĩ như thế nào nữa".
Cánh cửa sau lưng chúng tôi mở ra, một người đàn ba trong bộ áo choàng
mặc nhà, chắc là người hầu, hỏi "Cái gì thế? Cái gì xảy ra thế?"
"Có gì đâu. Tôi vào ngay đây . Đi ngủ đi".
Beatriz nói rồi quay lại tôi "Dax" cô cầm tay tôi.
Chợt tôi phát bẳn lên. "Xn lỗi, tôi lầm. Trong thế giới của tôi, chỉ trẻ con

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.