NHỮNG KẺ PHIÊU LƯU - Trang 668

biết tin vào cái gì nữa.
Cuối cùng, Tổng Thống khinh bỉ nói. "Quẳng con giun này ra ngoài. Chúng
ta hãy cầu trời là hắn biết ơn công lý này".
Giọng Hoyos rõ ràng là bị sốc. "Thả hắn? Chỉ vậy thôi?"
"Các anh đã nghe ngài đây bảo rồi" Tổng Thống nói. "Người tù này được
tự do".
Hoyos lặng lẽ đẩy ông chú Beatriz đi ra. Tổng Thống và tôi chằm chằm
nhìn nhau, rồi cuối cùng, ông bỗng phá ra cười.
Tôi ngỡ ngàng. "Ông cười cái gì?"
"Cho đến giờ" ông lấy hơi "thì tôi chắc là anh đã bị cô ta hớp hồn rồi. Giờ
thì tôi hiểu là anh cũng chẳng thành công hơn những người khác". Tôi lặng
thinh. Tiếng cười của ông chỉ còn là tiếng khúc khích. "Đẹp!"
"Cái gì đẹp ạ?"
"Kế hoạch của anh. Tôi phải ngả mũ đấy. Nó rất cơ bản, rất tinh khôn mà
chính tôi cũng sẽ hãnh diện nếu nghĩ ra".
"Vậy ạ?" tôi muốn biết mình khá đến mức nào.

"Bằng cách thả ông chú, anh chiếm được lòng tin của cô cháu, và dẫn tới.
Anh chiếm chính cô ta. Thế rồi, một khi anh đã vào trong cô gái, thì chính
cô ta sẽ trao ông bố vào tay anh". Ông nhìn tôi vẻ láu cá. "Anh có gặp một
người đàn bà nào mà lại có khả năng ngậm miệng trong khi làm tình
không?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.