NHỮNG KẺ PHIÊU LƯU - Trang 705

"Tất nhiên" Sergei cười. "Mình không thích Marcel nhưng có điều là hắn
biết kiếm tiền. Mình thậm chí chẳng biết công ty ấy làm cái quái gì nữa,
nhưng hắn bảo mình làm chủ tịch và cứ mỗi quý, chính xác như đồng hồ
vậy, mình có hai ngàn ruởi đô la phần mình."
Giselle nói "Em còn nếu hồi ở Texas.." rồi cô nhìn Sergei và dừng lại.
Tôi liếc đồng hồ. "Tốt nhất là tôi đi thôi, kẻo muộn".
Tôi hôn má Giselle, Sergei cầm tay tôi. "Trông cậu ốm và mệt mỏi lắm
đấy" anh nói "Cố mà hãm bớt lại".
"Mình sẽ cố, khi những chuyện tùm lum này qua đi".
"Và buổi tối rảnh rang đầu tiên là anh phải đến với bọn này đấy" Giselle
nói.
"Mình sẽ cố".

Tôi nhìn họ bước vào chiếc Rolls-Royce to tướng với gia huy vàng trên
cửa. Họ vẫy tay khi xem lăn đi và tôi bắt đầu cuốc bộ về hướng Tây.
Marcel chỉ cách đây có vài khu nhà, và tôi đã đến sớm một, hai phút.

Khi tôi rẽ ở góc đường thì thấy một người đàn ông từ nhà Marcel đi ra,
nhảy lên taxi. Tôi nhìn theo chiếc xe. Có cái gì đó khá quen thuộc ở con
người này, nhưng trời tối, và tôi thì không thấy mặt ông ta.

Một bóng đèn bật trên đầu và tôi hiểu người quản gia đang xem xét tôi trên
màn hình vô tuyến mạch kín. Rồi bóng đèn tắt đi và cửa mở ra.
"Mời vào, ông Xenos" người quản gia nói. "Ông Campion đang đợi ông".
Ông ta đưa tôi lên chiếc thang máy riêng để đến khu của Marcel."Xin ấn
nút trên cùng".

Cửa khép lại, và thang máy đi lên. Tôi bước ra khi Marcel vừa ra khỏi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.