NHỮNG KẺ PHIÊU LƯU - Trang 747

reo lên.

Miệng tôi như đầy rơm, quần áo nhầu nhĩ và dính chặt vào người. Tôi trở
dậy, vươn vai. Khi có tiếng gõ nhẹ trên cửa, tôi bước ra, vzđi vừa cài khuy
áo.
Giọng Mèo Bự xuyên qua cánh cửa còn đóng. "Ông Pérez đã đến".
"Bảo ông ấy vào đi".
Cửa mở ra, người thư ký bé nhỏ, tóc hoa râm đưa cho tôi một tờ giấy đánh
máy. "Thông tin đây, thưa ngài".
"Cảm ơn ông Pérez".
"Còn gì nữa không ạ, thưa ngài?"
"Không, cảm ơn. Ông đã làm vượt yêu cầu rồi. Tạm biệt".
"Tạm biệt ngài".

Tôi đặt tờ giấy lên bàn gương và đọc trong khi cởi quần áo.

Alberto Mendoza: 34 tuổi, sinh ngày 28.7.1921, Curatu.
Cha mẹ: Pedro Mendoza, lái buôn, Dolores Garcia.
Học vấn: trường dòng Tên, Curatu. Tốt nghiệp loại ưu năm 1939. Đại học
Mexico. Khoa học Chính trị và Kinh tế, tốt nghiệp loại ưu năm 1943. Đại
học Columbia, Bogótá. Thạc sĩ Khoa học Chính trị năm 1944.
Nghề nghiệp: Trung uý Quân đội, tháng 7 năm 1944. Xử tại Toà án binh
ngày 10.11.1945, tội danh: phát tán tài liệu phản nghịch. Tuyên án: có tội.
Hình phạt: 10 năm khổ sai. Được tha trong tổng ân xá chính trị năm 1950.
Khác: rời Corteguay đi Âu châu năm 1950. Hành tung không rõ cho đến
tháng 9.1954 khi cộng tác với Guyanos. Đời sống cá nhân: không rõ.
Tôi ngồi xuống và cởi giầy. Điều đó như đã đủ để xác nhận. Tôi nghĩ đến
Beatriz, và thấy như phát bệnh. Với ngần ấy điều chống lại thì chúng tôi
chẳng bao giờ có được một cơ hội. Hẳn nào, cô từng cho là tôi có dính líu
đến cái chết của cha cô.

Tôi rủa ầm lên và chợt như tỉnh hẳn. Tôi không trở lại giấc ngủ được nữa.
Tôi lại liếc chiếc đồng hồ. Marcel ắt vẫn còn thức. Hắn không đi ngủ trước

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.