NHỮNG KẺ PHIÊU LƯU - Trang 786

trong nhà ga. Giraldo, người đã quen sống với tôi và đã trở nên khá cẩu thả
so với tác phong và bộ quân phục của mình, giờ đang đứng nghiêm như
khúc gỗ trong bộ quân phục láng cóong. Hai người thợ máy phía sau anh
cũng đứng nghiêm. Thậm chí Mèo Bự, vốn dĩ luộm thuộm muôn thuở,
cũng đứng thẳng hơn.

"Trung uý…"
"Vâng, thưa ngài" Giraldo đáp, trước khi tôi có dịp nói hết câu. Giờ thì tôi
phải nhớ nói nhanh hơn, hoặc phải ngắt lệnh ra làm hai lần. "Bảo dưỡng
máy bay và kiểm tra cẩn thận".
"Vâng, thưa ngài".
Tôi nhìn anh ta, nhẹ nhàng. "Tôi đã nói xong đâu".
"xin lỗi, thưa ngài".
Tôi không thể kìm được, phải bật cười. "Đổ đầy nhiên liệu và chờ. Chúng
ta sẽ trở lại New York ngay".
"Vâng, thưa ngài". Giraldo dập gót giày và đưa tay lên chào nghiêm chỉnh,
rồi ngập ngừng nhìn tôi. "Tôi có được chúc mừng ngài, cùng với lời chúc
ngài thành công trong vị trí mới và đoan chắc với ngài về sự trung thành
của tôi không ạ?"
"Cảm ơn, Giraldo".
Anh ta lại đứng nghiêm chào, và lần này thì tôi chào lại.
Tôi bước ra khỏi nhà ga mà còn vẳng nghe lệnh của anh ta với các thợ máy.
Giraldo đã tự coi mình nằm trong nhân sự của phó Tổng Thống.
Bằng khoé mắt, tôi có thể thấy Mèo Bự đi sau, hơi xa một chút. Gã vẫn ở
trong cái bộ dạng kỳ quặc, rõ là gượng gạo. "Thư giãn đi" tôi nói. "Nếu
không, anh sẽ gẫy đôi người ra đấy".
Gần như ngay tức thời, mọi thứ đều sụp xuống. Ngực gã xì hết hơi còn
bụng thì xuất hiện lại. "lạy Chúa" gã lẩm bẩm như biết ơn. "Tôi đã tưởng
mình sẽ cứ phải như thế suốt đời!"

Hai lính lái xe của tôi đứng nghiêm bên chiếc jeep đều chào. Tôi chào họ,
rồi họ lại chào lại, và cuối cùng, để chấm dứt chuyện này, tôi bước vào xe.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.