NHỮNG KỲ TÍCH CỦA HERCULE POIROT - Trang 123

- Có… ở Liverpool - Viên thanh tra cười - Chiiếc cốc không nằm dưới

sàn nhà đâu. Chúng tôi tìm rồi.

- Gia đình hắn ra sao?
- Người vợ bị ho lao… Tuy chồng như vậy nhưng bà ta vẫn là người mộ

đạo, không muốn rời bỏ hắn. Bà ta đã qua đời cách đây một vài năm.
Người con gái rất giống mẹ… Cô ta đã đi tu. Người con trai sang Mỹ để
lập nghiệp.

- Có thể người con gái biết nơi cất giấu, đúng không?
- Tôi không tin. Chiếc cốc cũng sẽ được đem đi bán.
- Hay là người ta đã nấu chảy nó rồi?
- Rất có thể. Nhưng tôi cũng không tin. Chiếc cốc có giá trị sưu tầm. Mà

muốn có được nó thì người ta có thể làm bằng mọi cách.

- Thế còn hai tên kẻ cắp kia?
- Ricovetti và Dublay sắp được tha.
- Dublay là người Pháp chứ?
- Đúng. Hắn là đầu não của bọn trộm cắp.
- Bọn này còn những ai nữa?
- Một cô gái tên kà Kate. Làm nghề hầu phòng để làm nội ứng. Cô ta đã

đi Úc sau khi băng nhóm tan rã.

- Còn ai nữa?
- Còn Yougonian, hắn có một cửa hàng nhỏ ở Paris. Người ta không tìm

được lý do gì để bắt nên vẫn canh chừng hắn. Poirot thở dài nhìn sổ ghi
chép: Mữ, Úc, Ý, Pháp, Thổ Nhĩ Kỳ,…

- Có lẽ ta phải đi vòng quanh thế giới - Anh lẩm bẩm.
- Ông nói gì?
- Tôi nói một vòng thế giới mà tôi sẽ phải đi.
***
Poirot có thói quen thảo luận với Georges, người hầu phòng thân tín.
- Georges, nếu anh phải đến năm nơi trên thế giới thì anh sẽ làm như thế

nào?

- Đường hàng không là nhanh nhất, thưa ông chủ. Nhưng dễ bị đau tim.
- Hỏi ý kiến của ai là tốt nhất?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.