NHỮNG KỲ TÍCH CỦA HERCULE POIROT - Trang 13

- Ở Vagray-les-Alpes bên Thụy Sĩ. Nơi nghỉ ngơi của những người bị ho

làm cơ thể suy kiệt. Có thể là cô ấy sắp chết. Ôi, đúng như thế! Cô là định
mệnh của tự nhiên. Chắc chắn là cô ấy sắp chết.

- Liệu ông có nhớ một cô trong số người hầu phòng của bà vũ nữ này

không? Một cô tên là Nita Valetta ấy?

- Valetta? Valetta? Tôi nhớ là có thấy một cô hầu phòng bên cạnh Katrina

trên sân ga. Một cô gái ở vùng Pisa nước Ý, có phải không. Phải, bây giờ
thì tôi nhớ rõ, cô ấy là người Ý, từ vùng Pise.

- Nếu như vậy thì tôi phải tới Pise – Hercule Poirot càu nhàu.
*
Trong nghĩa trang Campo Santo ở Pise, Hercule Poirot đang ngắm nhìn

một ngôi mộ.

Thế là cuộc điều tra của anh đã kết thúc… tại đây bên cạnh một nấm đất,

dưới đó một sinh vật xinh tươi, từng làm rung động trái tim và trí tưởng
tượng của một chàng thợ máy bình thường người Anh, đang nghỉ ngơi.

Đây có phải là một kết luận tốt nhất cho mối tình vừa lạ lùng vừa bất

chợt này không. Bây giờ thì cô gái sống mãi trong ký ức của chàng trai,
người chỉ được sống bên cô trong ít giờ ngắn ngủi trong một đêm hè. Cái
đó tránh được mọi sự khác biệt về quốc tịch, và khoảng cách khi tỉnh
mộng.

Hercule Poirot cúi đầu buồn bã. Anh nhớ lại câu chuyện giữa anh với gia

đình Valetta. Người mẹ dáng vẻ nông dân, người cha ngập trong đau
thương, người em da ngăm đen, môi khô cứng.

- Cái đó diễn ra nhanh quá, thưa ngài, nhanh quá. Đã nhiều năm cháu nó

đau đớn… bác sĩ không cho chúng tôi lựa chọn… ông ấy nói phải mổ ngay
ruột thừa. Ông ấy đưa nó đi bệnh viện và nó chết trước khi tỉnh lại.

Bà mẹ nức nở.
- Bianca rất thông minh – Bà thì thào – Thật là khủng khiếp khi nó chết

trẻ như thế…

- Cô ta chết trẻ – Poirot nhắc lại một mình.
Đó là lời anh phải mang về cho chàng trai, người đã nhờ anh giúp đỡ với

một sự tin cậy như vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.