NHỮNG KỲ TÍCH CỦA HERCULE POIROT - Trang 135

Nữ bá tước Rossakoff thở dài:
- Tuy nhiên cô ta cũng không đến nỗi xấu lắm.
- Cô gái không thể sử dụng những cái mình vốn có.
- Thời xưa người ta phải cố gắng lắm mới có thể hài lòng với công việc.

Alice đã viết nhiều bộ sách nói về quan hệ giữa người và người, nhưng liệu
có ai mời cô ta đi nghỉ cuối tuần ở Brighton? A! Khi tôi còn trẻ trung…

- Thưa bà, con trai bà hiện nay ra sao rồi?
Poirot muốn dùng danh từ “thằng bé” nhưng anh chợt nhớ rằng đã hai

chục năm qua rồi.

Nét mặt của người phụ nữ rạng lên.
- Nó đã lớn, vai rộng, rất đẹp trai. Nó đang ở bên Mỹ. Ở đó nó xây dựng

cầu, khách sạn, kho hàng, đường sắt, tất cả những gì mà người Mỹ muốn.

Poirot ngạc nhiên:
- Anh ta là kỹ sư hay kiến trúc sư?
- Không quan trọng! Nó rất đáng mến. Nó chỉ nói về sắt thép, sức bền

vật liệu. Tôi không hiểu gì về những cái đó. Nhưng chúng tôi rất yêu quí
nó. Tôi cũng yêu quí Alice. Chúng nó là vợ chồng chưa cưới. Chúng gặp
nhau trên một chuyến máy bay, hoặc tàu thủy hoặc xe lửa gì đó và chúng
yêu nhau. Chúng đều là những người lao động. Khi Alice đến Londres tôi
giữ nó ở đây.

Bà bá tước lấy tay ôm lấy bộ ngực lép kẹp của mình.
- Các con yêu nhau, ta cũng yêu các con. Tại sao con lại để nó ở Mỹ, tôi

nói với Alice như vậy. nó bảo nó đang viết một cuốn sách. Tôi không hiểu
rõ nội dung của sách. Nhưng tôi thường bảo nó phải biết tha thứ. Ông bạn,
ông nghĩ như thế nào về việc làm ăn của tôi ở đây?

- Trí tưởng tượng thật phong phú và rất đẹp.
Căn phòng đã đông người. Những bộ y phục buổi tối cùng với những bộ

y phục thành thị phóng đãng.

- Ở đây chúng tôi có tất cả những thứ cần thiết, đúng không? Cánh cửa

của Địa ngục luôn rộng mở.

- Trừ người nghèo chứ?
Bà bá tước cười:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.