NHỮNG KỲ TÍCH CỦA HERCULE POIROT - Trang 56

- Ông ấy chỉ sống vì con trai. Ông hãy hiểu cho, vợ ông đã bị chết đuối

khi Hugh mới mười tuổi. Từ đấy ông đô đốc hết lòng vì con.

- Ông ta có yêu vợ không?
- Ông ấy yêu vợ tha thiết. Mọi người đều tôn thờ bà ta. Đó là một trong

những người phụ nữ làm say lòng người mà tôi đã biết. Ông có muốn xem
tranh vẽ bà ta không?

- Vâng, tôi rất hài lòng.
Frobisher đẩy chiếc ghế.
- Ông Charles Chandler, tôi sẽ cho ông Poirot xem một vài đồ vật – Ông

đại tá nói to – Đây là một người am hiểu.

Ông đô đốc giơ tay, trong một cử chỉ mơ hồ. Poirot đi theo Frobisher.

Một lát sau, bộ mặt vui vẻ Diana không còn nữa và cô tỏ ra bồn chồn. Hugh
cũng vậy, anh ta bối rối trước con người nhỏ bé có bộ ria đen kia.

Trong nhà tối om. Một lát sau Poirot mới nhìn thấy mọi đồ vật. Anh thấy

trong nhà có nhiều thứ rất đẹp.

Ông đại tá Frobisher đưa anh tới chỗ treo các bức họa. Chân dung những

người trong gia đình Chandler đã qua đời hoặc mất tích đều được trưng bày
tất cả trên tường bằng thạch cao. Nam giới với những bộ mặt vui vẻ hoặc
nghiêm nghị, trong những bộ triều phục hoặc sĩ quan hải quân. Phụ nữ vận
đồ xa-tanh và đeo những chuỗi ngọc.

Ông Frobisher dừng lại trước một bức họa ở một góc tường.
- Đây là tác phẩm của nhà danh họa Open – Ông nói bằng giọng cộc cằn.
Nhà nghệ sĩ thể hiện một phụ nữ cao lớn, tay dắt một con chó săn, bà ta

có mớ tóc màu nâu đỏ và vẻ người tràn đầy sức sống.

- Con trai bà ta thì không vẽ ở đây, đúng không? – Ông Frobisher nhận

xét.

- Về một ý nghĩa nào đó thì đúng.
- Thật vậy, anh ta không thừa hưởng được sự tế nhị và tính nữ giới của

mẹ. Đấy là một phiên bản nam giới… nhưng điều cơ bản…

Ông ta ngừng lời.
- Khi tôi nghĩ đến việc anh ta nhận ở dòng họ Chandler một cái gì thuộc

về quá khứ… - Ông ta nói tiếp sau đó một vài giây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.