NHỮNG KỲ TÍCH CỦA HERCULE POIROT - Trang 63

- Không dùng thuốc chứ? Thuốc viên? Thuốc bột?
- Trời! Không. Ông cho rằng những thứ ấy có thể chữa khỏi bệnh cho tôi

ư?

- Trong nhà này có ai bị rối loạn thị giác không?
Hugh Chandler hốt hoảng nhìn Poirot.
- Cha tôi thường bị như vậy. Ông bị rối loạn thị giác.
- A!
Poirot suy nghĩ một lúc:
- Ông đại tá Frobisher đã sống ở bên Ấn Độ trong một thời gian dài,

đúng không?

- Đúng. Ông ấy ở trong một đơn vị quân đội đóng ở Ấn Độ. Ông ấy rất

am hiểu nước này… ông thường nói về xử sở này… những phong tục, tập
quán ở đây… tất cả…

- A! – Poirot dằn giọng nhắc lại.
- Anh cạo mặt bị sứt cằm đấy ư? – Poirot lưu ý Hugh.
Hugh đưa tay lên mặt.
- Vâng, vết sứt quá sâu. Cha tôi tới trong lúc tôi đang cạo mặt. Lúc ấy tôi

đãng trí. Tôi đã làm xước cằm và cổ. Cái đó làm khó khăn cho việc cạo mặt
sau này.

- Anh cần bôi kem làm dịu da.
- Tôi đã dùng kem mà bác George đưa cho – Bỗng nhiên Hugh cười lớn

– Chúng ta đang nói như những nhân viên trong cửa hàng dược phẩm:
thuốc an thần, kem làm dịu da, rối loạn thị lực… Tất cả những cái đó là gì?
Ông muốn câu chuyện đi tới đâu đây, ông Poirot?

- Tôi đang cố gắng làm tất cả những gì để giúp được cô Diana Maberly –

Poirot bình tĩnh trả lời.

Nét mặt của chàng trait hay đổi và trở nên nghiêm trọng hơn. Anh ta đặt

tay vào cánh tay của Poirot.

- Phải, ông hãy làm việc ấy. Nói với Diana là hãy quên đi… không còn

hy vọng gì nữa. Kể lại cho cô ấy nghe những chuyện mà tôi đã nói với
ông… Nói với cô ấy là hãy tránh xa tôi ra! Đây là việc duy nhất mà ông có
thể giúp tôi lúc này. Ra đi và quên hết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.