NHỮNG KỲ TÍCH CỦA HERCULE POIROT - Trang 75

- Stoddart thân mến – Poirot nói – tôi cho rằng đây là một phòng tiếp

khách..

- Phải – Người thày thuốc thừa nhận – Và là một phòng tiếp khách dữ

dội.

- Anh có dự buổi tiếp ấy không?
- Không. Tôi tới đây chỉ vì nghề nghiệp của mình thôi.
- Đã có chuyện gì xảy ra?
- Đây là nhà của bà Patience Grace.
- Một cái tên rất thú vị.
- Tại nhà bà Grace này thì chẳng có gì là thú vị cả! Bà ta không xấu…

Bà ta đã có hai hoặc ba đời chồng và bây giờ bà ta đang nghi ông chồng
hiện tại là không trung thành. Họ bắt đầu bằng việc uống rượu và sau đó là
dùng ma túy. Nói chính xác là dùng cô-ca-in. Lúc đầu cô-ca-in cho người ta
cái cảm giác mình như là một vị anh hùng có thể làm những việc gây ấn
tượng mạnh. Nhưng dùng nhiều quá thì con người sẽ trở thành dễ cáu giận
và hung bạo. Bà Grace đã cãi nhau với chồng, ông Hawker. Kết quả: ông ta
bỏ đi. Bà vợ ra cửa sổ nhìn theo và bắn ông ta bằng một khẩu súng lục mới
tinh mà một người nào đó đã cho bà.

- Bà ấy có bắn trúng không? – Poirot hỏi.
- Không trúng người chồng! Viên đạn cách xa ông này một vài mét và

trúng vào một người bới rác khốn khổ. Anh ta đã bị thương ở cánh tay. Cả
hàng phố kéo đến và người ta đã khiêng anh ta lên đây. Vết thương chảy rất
nhiều máu… Và người ta đã gọi tôi…

- Rồi sao nữa?
- Tôi đã băng bó cho anh ta. Vết thương không nặng. Người ta đã an ủi

anh. Anh ta đã nhận được mười hoặc hai mươi li-vrơ và anh ta đã im lặng.
Điều đó dường như là sự may mắn cho anh ta, con người khốn khổ.

- Còn anh.
- Tôi đã làm công việc của mình. Bà Grace bị khủng hoảng tinh thần. Tôi

tiêm một mũi thuốc an thần và đặt bà lên giường. Tôi cũng phải chữa chạy
cho một cô gái nữa. Cô ta mê man, không biết gì nữa. Những người khác
thì bỏ chạy hết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.