NHỮNG KỲ TÍCH CỦA HERCULE POIROT - Trang 76

- Anh có thời gian để nghĩ đến tình huống này không?
- Đây không phải là sự say sưa nói chung… Mà là ma túy, một loại bệnh

khác hẳn.

- Anh có cho rằng mình đã chẩn bệnh đúng không?
- Tuyệt đối đúng. Không thể sai lầm. Chắc chắn đây là cô-ca-in. Tôi đã

thấy thứ này trong một chiếc hộp… Nhưng chất độc này ở đâu tới?

- Cảnh sát có chú ý đến cuộc tiếp khách này không? – Poirot hỏi.
- Có… - Người bác sĩ trẻ trả lời nhưng không mấy vui vẻ.
Poirot chăm chú nhìn người bạn.
- Vậy thì anh lo ngại cái gì?
- Có những người vô tội dính líu vào chuyện này. Cái đó sẽ có ảnh

hưởng rất ghê gớm đối với họ.

- Anh có lo ngại cho bà Grace không?
- Trời, không! Bà ta đã tái phạm!
- Thế còn cô gái thì sao? – Poirot nhẹ nhàng gợi ý.
- Theo một nghĩa nào đó thì đúng, cả cô ấy nữa, một tiết mục kỳ cục. Cô

ta muốn mình là người số một. Nhưng cô ta còn rất trẻ, có phần nào cuồng
nhiệt… như là một con ngựa tuột cương. Cô ta ở trong nhóm người này vì
cô ta hình dung là mình sẽ được nổi tiếng.

Poirot mỉm cười:
- Anh đã gặp cô ấy rồi chứ?
Michael Stoddart gật đầu. Có thể nói anh ta đã trở thành một đứa trẻ.
- Tôi đã gặp cô ta ở Metonshire trong một buổi khiêu vũ của những

người thợ săn. Cha cô ta là một vị tướng trong đội quân đã từng ở Ấn Độ.
Ông tướng có bốn cô con gái, tất cả đều kỳ cục như vậy. Xung quanh họ
toàn là những người điên rồ. Trong vùng, những kẻ giàu có thường tìm đến
những cuộc vui “quái gở” nhất.

Hercule Poirot suy nghĩ và nhìn người đối thoại.
- Bây giờ thì tôi hiểu tại sao anh lại gọi tôi. Anh muốn giúp tôi giúp anh

giải quyết vụ này ư?

- Ông có nhận không? Bổn phận của tôi không phải là như vậy, nhưng

tôi muốn Sheila Grant tránh được mọi lời chê trách công khai.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.