NHỮNG KỲ VỌNG LỚN LAO - Trang 121

vết bầm hay uống nước từ cái chai với vẻ hài lòng cực độ khi tự chăm sóc
mình đúng quy cách, rồi lại lao về phía tôi với thái độ và bộ dạng làm tôi tin
cậu ta cuối cùng cũng sắp thực sự ra đòn với tôi. Cậu ta bị bầm tím tơi tả, vì
tôi rất ái ngại phải kể ra ở đây là càng đấm cậu ta nhiều thì tôi lại càng đấm
mạnh hơn; nhưng cậu ta vẫn tiếp tục đứng dậy hết lần này tới lần khác, cho
tới khi cuối cùng bị ngã một cú thật thảm đập đầu vào tường. Thậm chí cả
sau đòn trời giáng đó, cậu ta vẫn đứng dậy, lảo đảo loạng choạng vài vòng,
không biết tôi đang đứng đâu; nhưng cuối cùng cậu ta lại khuỵu xuống, lấy
miếng bọt và đầu hàng, đồng thời vừa thở hổn hển vừa nói, “Như thế có
nghĩa là cậu đã thắng.”

Cậu ta có vẻ thật dũng cảm và trung thực, đến mức cho dù tôi không

hề đề nghị cuộc thi tài, tôi cũng chẳng cảm thấy hân hoan lắm với thắng lợi
của mình. Kỳ thực, trong lúc mặc lại đồ, tôi đi xa tới mức hy vọng nhìn nhận
chính mình như một con sói non hung hãn hay một loài thú hoang nào đó.
Dù vậy, tôi cũng mặc đồ vào, vừa mặc vừa thỉnh thoảng chùi khuôn mặt
khát máu của mình và nói, “Tôi giúp cậu được chứ?” nhưng cậu ta đáp,
“Không, cảm ơn,” vậy là tôi nói, “Xin chào,” và cậu ta nói, “Chào cậu.”

Khi quay ra sân trước, tôi thấy Estella đang đợi đó với chùm chìa

khóa. Nhưng cô chẳng hề hỏi tôi đã ở đâu, cũng không hỏi vì sao tôi khiến
cô phải đợi; và khuôn mặt cô sáng bừng, như thể có điều gì đó vừa xảy ra
khiến cô rất thích thú. Và thay vì đi thẳng ra cổng, cô lùi vào trong lối đi, và
vẫy tay ra hiệu cho tôi.

“Lại đây nào! Cậu có thể hôn tôi nếu cậu thích.”
Tôi hôn lên má cô khi cô chìa má cho tôi. Tôi nghĩ hẳn tôi đã trải qua

rất nhiều để được hôn lên má cô. Nhưng cũng cảm thấy cái hôn được ban
phát cho một cậu nhóc thô kệch tầm thường chẳng khác gì một đồng xu bố
thí, và chẳng hề có chút ý nghĩa nào.

Vì mấy vị khách tới dự sinh nhật, vì những ván bài và cả trận đánh

nhau, tôi đã lưu lại đó lâu đến độ, khi tôi về tới gần nhà, ánh đèn trên dải cát
nằm tận bên kia đầm lầy chỉ còn le lói hắt lên bầu trời đêm tối đen, và lò rèn
của Joe đã hắt một vệt sáng dài chạy vắt ngang qua đường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.